Dredging the Oblivion Pit

无期迷途 | Path to Nowhere (Video Game) Dredge (Video Game)
F/F
G
Dredging the Oblivion Pit
Summary
DREDGE x Path to Nowhere AU____________________An cosmic horror / lovecraftian fishing AU inspired by Dredge (video game). I just think PtN is quite fitting for Dredge's lore and convoy/dock worker leader Zoya is hot. lol.
Note
Sorry i just need to get this out of my system at 1AM so it's probably not very good. Yell at me @aoithvnfb
All Chapters Forward

Prologue

Xung quanh bạn chỉ toàn một màu xanh.

Xanh của biển cả, xanh của trời mây.

Bạn với tay lên bầu trời cao thẳm, ánh mắt vô hồn ngước nhìn thẳng lên như chẳng hề sợ ánh mặt trời làm cho chói mắt. Trong mắt bạn như chỉ có một mục tiêu duy nhất: mặt trời, và ánh nắng chói chang của nó không làm bạn ngại ngần dù chỉ là một chút.

“Đừng lại gần mặt trời quá kẻo bị thiêu cháy đấy, lính mới.”

Một giọng nói reo lên bên tai bạn. Đầy quyền lực, chín chắn, dày dạn kinh nghiệm, đáng tin cậy, nhưng đồng thời cũng đầy cẩn thận như người thợ săn đang tiếp cận một con thú bị mắc bẫy. 

Bạn hạ ánh mắt xuống và nhìn sang khi nghe tiếng giày cao gót vang trên ván gỗ của người kia dừng lại bên cạnh mình.

“Một nhà hảo tâm đã cho cô mượn nó đấy.” Người phụ nữ kế bên bạn khoanh tay nhìn ra cảng biển nơi có một con thuyền đánh cá nhỏ đang neo gần đó. “Cô ấy mong cô có thể dùng nó để trở về nhà thay cho con thuyền cũ đã bị hư nát.”

“Tôi chẳng nhớ gì cả.” Bạn thở dài. “Khi tôi đặt tay lên bánh lái, chạm vào những chiếc cần điều khiển, nhìn vào buồng động cơ này, tôi đều có thể nhớ cách sử dụng chúng, vận hành chúng. Nhưng thứ quan trọng hơn về bản thân mình như tôi là ai? Tên tôi là gì? Tôi từ đâu đến? Vì sao tàu của tôi lại bị đắm?, tôi đều không thể nhớ ra nổi.”

Bạn nhắm mắt lại, cố gắng, cố gắng, rồi lại cố gắng hết sức để có thể nhớ ra bất kì chi tiết nhỏ nhặt nào nhất, nhưng tất cả những gì trong đầu bạn là một cảm giác đau nhức ở hai thái dương.

Người phụ nữ đứng cạnh chỉ im lặng một hồi lâu. Chẳng trách. Nếu bạn đặt mình trong vị trí của người ấy lúc này, chắc là bạn cũng sẽ chẳng biết nói gì.

“Đây là một con tàu đánh cá. Không quá cũ, không quá mới. Nếu như nó chưa thể giúp cô tìm đường về nhà được, thì chí ít nó cũng sẽ giúp cô sống sót qua ngày trước.”

“Tôi không-”

“Có vấn đề gì thì nói thẳng với cô ta đấy.” Người phụ nữ tóc vàng ngắt lời bạn, rồi ngước nhìn lên ngọn hải đăng lẻ loi nơi những con sóng dồn dập vỗ vào vách đá chông chênh trơn trượt. 

Một người phụ nữ mặc phục trang đen đứng bên ô cửa sổ, có vẻ như cô ấy đã dõi theo bạn từ khá lâu, và khi nhận ra rằng bạn cũng đang nhìn về phía cô ấy, người phụ nữ liền lùi lại một vài bước, rồi biến mất vào trong bóng tối của căn phòng trên ngọn hải đăng.

“...” Có gì đó ở người phụ nữ này khiến cho bạn cảm thấy vừa quen thuộc mà lại vừa lo ngại. Bạn lại vô thức thở dài lần nữa, giờ thì đến lượt bạn là người chẳng biết phải nói gì trong trường hợp này. Có lẽ đôi lúc cuộc sống chẳng cho bạn một sự lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận bước đi trên con đường trước mắt. 

“Thôi được rồi. Tôi sẽ nhận. Có lẽ những cuộc dạo chơi ngoài biển sẽ giúp tôi nhớ ra điều gì đó quan trọng. Dẫu sao đó cũng là nơi khởi đầu cho cái mớ phiền toái này mà.”

“Tốt.” Người phụ nữ mỉm cười lần đầu tiên trong cuộc trò chuyện với bạn. “Chào mừng đến với Greater Marrow, lính mới. Nếu muốn bán cá thì đến chỗ Faye ở phía Đông thị trấn, cần sửa tàu thuyền thì đến chỗ Demolia ở phía Tây, có vấn đề về hành chính hay muốn ghé qua thưởng thức một tách cà phê ngon thì đến tòa thị chính ở trung tâm thị trấn. Rõ rồi chứ?”

“Hiểu rồi.” Bạn bước ra bến tàu, chạm tay vào dây neo thuyền, sẵn sàng một cuộc hành trình mới.

“Và một điều quan trọng nữa. Trở về cảng trước 6 giờ tối. Đừng bao giờ đi vào những đoạn có sương mù dày đặc buổi tối. Trong trường hợp không thể về cảng kịp trước 6 giờ, tìm một nơi có thể neo thuyền chắc chắn và ghé vào đó nghỉ ngơi tạm. Bắt buộc đấy.” 

Lời dặn dò đầy những điểm bất hợp lí này làm bạn khá ngạc nhiên, nhưng vừa khi bạn quay lại định hỏi thêm chi tiết, thì bóng dáng người phụ nữ kia đã biến mất tự khi nào.

Quả thật đôi lúc cuộc sống chẳng cho bạn một sự lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận bước đi trên con đường trước mắt. 

Và một trang hành trình mới lại mở ra trong cuộc đời bạn.

Forward
Sign in to leave a review.