[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT

Harry Potter - J. K. Rowling 魔入りました! 入間くん | Mairimashita! Iruma-kun | Welcome to Demon School! Iruma-kun (Manga)
F/M
M/M
G
[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT
Tags
Summary
Một con Ma thú chui qua cánh cổng nối liền Nhân giới và Ma giới, mở ra một chuyến phiêu lưu mới tại Thế Giới Phép Thuật nhiệm mầu của lớp Cá Biệt. Những người bạn mới, thế giới mới,....điều kỳ bí và huyền diệu gì đang chờ đón 13 ác ma trẻ tài năng?
Note
Bối cảnh: Harry Potter năm thứ 4 và Iruma năm 4.LƯU Ý: TẤT CẢ ĐỀU LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỞNG TƯỢNG, CÓ RẤT NHIỀU THỨ DO MÌNH TỰ NGHĨ. NẾU MỌI NGƯỜI ĐỌC, THẤY QUEN THÌ TỨC LÀ MÌNH LẤY TRONG TRUYỆN, CÒN NẾU LẠ HOẮC THÌ DO MÌNH TỰ CHẾ NHA.
All Chapters Forward

ZIMMERMANN CON

Mười một giờ tối, khi tiếng nhạc ầm ĩ trong Đại sảnh đường vang vọng ra khắp cả tòa lâu đài vắng lặng, một bóng người chạy nhanh ra khỏi tòa lâu dài, chui tọt vào Rừng cấm.

Kalego chạy nhanh qua những hàng cây cao lớn, vừa chạy vừa cẩn thận cảm nhận xung quanh. Đến khi cảm thấy mình đã chạy đủ xa, Kalego mở cánh, bay vèo vèo trong khu rừng rậm rạp. Hắn bay qua rất nhiều sinh vật kỳ lạ và khoảng đất khác nhau. Có một con ngựa trắng với chiếc sừng dài trên đầu đang cúi đầu xuống để uống nước trong cái hồ trong veo đong đầy ánh trăng. Thấy Kalego bay qua, nó ngẩng đầu hí một tràng dài cảnh giác về phía hắn. Mãi đến khi hắn bay xa rồi, nó mới cúi đầu, tiếp tục thong dong uống nước. Hắn cũng bay qua một hang động tối om giăng đầy tơ nhện, từ trong bóng tối, vài chục đôi mắt không ánh sáng mở to, nhìn chằm chằm vật thể lạ vừa bay qua. Kalego càng bay càng vào sâu trong Rừng Cấm hơn. Hắn không biết mình đã bay bao lâu, cánh cũng đã bắt đầu mỏi nhừ. Kalego không dám dừng lại nghỉ ngơi, hắn cứ cắm đầu bay về phía trước, vừa bay vừa dỏng tai lên nghe từng tiếng động nhỏ nhất từ xung quanh.

Bỗng nhiên, hắn nghe một tiếng rít quen thuộc. Đôi cánh đen lớn của hắn rẽ hướng, lao thẳng về phía phát ra tiếng rít. Đến nơi, Kalego nhìn thấy một con quái thú kì dị đang kéo xác một con hươu đã chết tươi đi về phía nào đó. Nửa mình trước của nó là hổ răng kiếm, nửa mình sau là chân ưng. Đuôi cá xanh rêu, tai quạt như voi, mắt vàng với đồng tử dựng đứng, trên đầu là một cặp sừng trâu lớn và một đôi cánh dơi khổng lồ gấp gọn vào hai bên thân. Không có thời gian để dừng lại suy nghĩ xem liệu con quái thú kì dị kia có phải là Zimmermann hay không, Kalego đã lập tức triệu hồi Cerberus.

“Cerbelion.” Hắn giơ tay về phía quái thú, thầm thì.

Một con chó ba đầu tỏa sáng vàng rực rỡ xuất hiện, nó gầm lên một tiếng oai phong, vọt về phía quái thú. Con quái thú kia đã phát hiện ra Cerberus, nó bỏ con mồi ngon lành mình vất vả săn được, vội vã chạy trốn. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn. Cerberus lao đến, một cái đầu cắn ngập hàm răng trắng hếu sắc nhọn của mình vào cơ thể quái thú, một cái đầu xé phăng đầu hổ đang há to muốn phản công, đầu còn lại xé phăng đuôi cá xanh rêu đang có ý định quất vào thứ đang tấn công mình.

Ngay lập tức, con quái thú kia ngã xuống, không kịp kêu dù chỉ một tiếng. Thứ ánh sáng vàng rực chói sáng lóe lên trong khu rừng âm u, tối đen chỉ vài giây rồi biến mất như chưa từng xuất hiện. Kalego thấy con quái thú đã ngã xuống bèn gọi Cerberus về, sau đó tiến lại xem xét.

Đầu hổ với sừng trâu, chân ưng, đuôi cá, cánh dơi, là Zimmermann không sai.

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm vì giải quyết được vấn đề, Kalego nhanh chóng phát hiện có gì đó không đúng. Hắn dùng phép thuật triệu hồi cái đầu bị Cerberus cắn văng ra đằng xa, cẩn thận xem xét cặp sừng trâu nhỏ bên trên. Thầm hô không ổn trong lòng, Kalego lấy hộp phấn trang điểm mình đeo bên hông, mở nắp. Hắn rút cây bút nhỏ được cất bên hông hộp trang điểm ra, viết vài dòng lên chiếc gương rồi bấm nút gửi cho Amour. Trong lúc chờ đợi hai người kia đến, hắn lại quan sát con Zimmermann này thêm một chút. Nhìn thật kỹ từng bộ phận, hắn nhớ lại những gì Shichirou từng nói khi nghe hắn hỏi về Zimmermann.

“Kích thước của Zimmermann non gần như bằng với kích thước của Zimmermann trưởng thành, nếu nhìn từ xa sẽ rất khó phân biệt được cả hai. Cách duy nhất để phân biệt tụi nó là chiếc sừng và cái đuôi của tụi nó.” Balam nói đoạn. Hắn đứng dậy đi về phía kệ sách khổng lồ trong phòng khách nhà mình, rút cuốn sách dày cộm với bìa xanh lá, lật đến trang nào đó rồi đưa cho Kalego. Bàn tay đeo găng tay xanh của hắn chỉ vào tấm hình vẽ hai con Zimmermann trong sách, giải thích: “Sừng của con non không có dây, vảy của con non cũng sẽ mềm mại như vừa thay vảy xong. Chúng ta có thể đoán được độ tuổi của Zimmermann dựa vào số dây trên sừng nó.”

Kalego nhìn kỹ chiếc sừng, bàn tay nhẹ nhàng lướt qua từng nhánh nhỏ, không có một sợi dây nào. Chờ đợi khoảng nửa tiếng, hai tiếng vỗ cánh vang lên, Amour và Maximilian đã đến.

Cả hai vội vàng đáp xuống bên cạnh con Zimmermann, gấp gáp đến mức quên cả cất đôi cánh của bản thân. Amour sờ cái đuôi đầy vảy xanh rêu của nó, đôi môi mím chặt. Anh nhìn Maximilian, khẽ gật đầu.

Maximilian bên kia cũng đã cầm cái đầu ma thú Kalego đưa cho mình để xem xét. Anh nhẹ nhàng sờ vuốt nhẹ nhàng cặp sừng với các nhánh chi chít và đối xứng của Zimmermann. Vuốt ve một hồi, anh thở dài, kết luận: “Nó không phải Zimmermann mà chúng ta đang tìm kiếm. Có con non ở đây, e rằng giả thuyết lần trước cậu Kalego nói là chính xác.”

Zimmermann là một trong những loài ma thú có ngoại hình quái dị nhất trong Ma giới. Nửa người trước của nó là hổ răng kiếm, nửa mình sau là chân ưng. Đuôi cá xanh rêu, tai quạt như voi, mắt vàng với đồng tử dựng đứng, trên đầu là cặp sừng trâu treo lủng lẳng dây và một đôi cánh dơi khổng lồ gấp gọn vào hai bên thân. Chênh lệch về kích thước của Zimmermann non và Zimmermann trưởng thành không thể phân biệt bằng mắt thường. Hai thứ duy nhất giúp phân biệt tụi nó chính là mấy sợi dây - hay còn gọi là tơ xúc giác - treo lòng thòng trên sừng của bọn nó. Mấy sợi dây này có tác dụng cảm nhận từng thay đổi nhỏ nhất trong không khí, giúp tụi nó phát giác nguy hiểm và chạy trốn sớm hết mức có thể. Những sợi tơ này sẽ bắt đầu mọc khi tụi nó được sáu tháng tuổi, con ma thú Kalego giết chết này không có một sợi nào, chứng tỏ nó còn chưa được sáu tháng tuổi, cũng đồng nghĩa với việc nó được con Zimmermann cái bọn họ đang truy lùng sinh ra ngay tại Nhân giới này.

Mọi chuyện đang dần trở nên rắc rối. Tính tình của Zimmermann cái khi vừa sinh con xong phiền phức vô cùng. Sức mạnh của nó sẽ tăng mạnh sau khi vừa sinh con để có thể bảo vệ những đứa con của nó. Thiên tính của bọn nó là bảo vệ con non, bọn nó sẵn sàng trả đũa bất kỳ kẻ nào dám động đến con của bọn nó. Đã từng có trường hợp ghi nhận một ác ma được tìm thấy trên giường ngủ trong nhà của mình với tình trạng bị chia năm xẻ bảy. Sau khi Ma quan khám xét cũng như hỏi cung những người xung quanh để tìm ra nguyên nhân cái chết, bọn họ nghe ác ma báo án nói cậu ta khoe rằng mình vừa mới làm một bữa thịt Zimmermann trong rừng. Nghe đến đây, các Ma quan gần như kết luận được lý do tử vong ngay lập tức. Cậu ta bị Zimmermann mẹ trả thù.

Zimmermann rất nhút nhát, nếu không muốn nói là nhát cáy. Nhưng nó sẵn sàng lao khỏi ổ của mình bất kể trời đang nắng sáng hay bầu trời đầy sao, giết chết kẻ dám động đến con của nó để trả thù cho đứa con tội nghiệp của mình.

Maximilian vứt cái đầu ma thú xuống đất, thở dài: “Một lần Zimmermann sẽ sinh từ hai đến ba con. Không biết con Zimmermann này để bao nhiêu con, mong rằng đã chết bớt vài đứa trong quá trình sinh nở.”

Nghe Maximilian nói vậy, Amour có vẻ không đồng tình: “Nơi đây không có thiên địch của nó, chỉ sợ sẽ sống sót tất cả.”

Bây giờ cả ba đang đứng trước ngả ba lựa chọn khó khăn vô cùng. Việc Kalego giết chết Zimmermann con có thể dụ Zimmermann mẹ ra khỏi hang ổ. Nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc tất cả phù thủy trong Hogwarts sẽ gặp nguy hiểm. May mắn làm sao khi Kalego, Amour và Maximilian chưa từng đến nơi ở của trường Beauxbatons và trường Durmstrang, ở nơi đó sẽ không có mùi của bọn họ.

“Nếu Zimmermann trưởng thành còn một con non nữa, nó sẽ không dại dột xông vào Hogwarts đông người.” Kalego nói “Nhưng cũng đồng nghĩa với việc nó sẽ càng trốn sâu hơn nữa, lúc này đây có lẽ chúng ta đã mất hoàn toàn khả năng tìm ra nó trong khu rừng này.”

Trong lúc ba ác ma đau đầu không biết nên giải quyết mọi chuyện thế nào, một tiếng cành khô gãy thật nhẹ vang lên. Amour lập tức giang cánh vọt về phía đó, chưa đến một giây sau, một thứ gì đó màu đen bị Amour quăng thẳng về phía cả bọn.

Rầm một tiếng. Maximilian và Kalego cúi đầu nhìn, thì ra là Severus Snape.

Snape cảm thấy đêm nay quả là đêm xui xẻo nhất cuộc đời hắn. Đám cỏ mặt trăng hắn nhắm đến từ lâu bị thứ sinh vật ngu ngốc nào đó ăn trụi. Đang tức tối định quay về lâu đài, hắn bỗng nghe một tiếng gió vụt qua ở phía xa xa.

Snape có thể cảm nhận thứ đó không tầm thường. Hắn nghĩ ngay đến phù thủy hắc ám được cho rằng đã lấy cái chân con rồng Đen xứ Hebrides hiệu trưởng Dumbledore nhắc đến trong cuộc họp giáo sư đầu tuần. Hiển nhiên hắn không hề tin cái lý do bịa đại của Bộ phép thuật do không tìm được sinh vật đã cướp lấy cái chân con rồng, nhưng việc có phù thủy hắc ám thừa cơ cuộc thi để thâm nhập vào Hogwarts vẫn có khả năng xảy ra. Snape vội vàng đuổi theo tiếng gió kia.

Snape bình tĩnh lắng nghe tiếng động. Có tiếng đập cánh vang lên xen kẽ giữa tiếng xé gió, từ khi nào mà phù thủy hắc ám có được cả thú cưỡi?

Chạy được một lúc, hắn thấy một thứ ánh sáng vàng kim nhạt nhòa và nghe được tiếng gầm đầy uy lực. Hắn chạy về phía ánh sáng lóe lên, tay siết chặt cây đũa phép sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. Phải mất hơn nửa tiếng Snape mới có thể đến nơi. Đến nơi, Snape nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt đang mặc bộ quần áo màu đen, tai nhọn và móng tay dài được sơn màu đang quan sát sinh vật kỳ lạ gì đó trên mặt đất.

Snape chưa từng thấy sinh vật kia, thậm chí chưa từng nhìn thấy nó trong bất kỳ cuốn sách nào. Thậm chí hắn có thể dám chắc Thế giới phép thuật không bao giờ có thứ sinh vật phi tự nhiên như vậy. Và rồi mắt của hắn va phải mười chiếc móng tay nhọn dài được sơn màu, hắn gần như nghĩ ngay đến đám phù thủy trường Babyls. Snape siết chặt đũa phép, im lặng quan sát. Một Slytherin luôn phải thận trọng, trong tình huống không xác định được hắn có thể chiến thắng tên lạ mặt kia hay không, hắn sẽ không tùy tiện hành động.

Snape nhìn thấy tên kia lấy cái hộp gì đó trông như hộp phấn trang điểm từ bên hông. Hắn trợn tròn mắt, bàn tay nắm đũa phép siết chặt đến mức trắng bệch, hắn đã từng nhìn thấy cái hộp đó! Cả đám trường Babyls, từ giáo sư đến học sinh đều đeo cái hộp giống hệt như vậy bên hông! Quả nhiên! Quả nhiên hắn ta cùng một giuộc với đám quái dị trường Babyls.

Hắn nhớ lại sức mạnh vượt trội, không phù hợp với học sinh của thằng nhóc như người khổng lồ lai trong bài thi thứ nhất, nhớ lại mũi tên đầy sát khí thằng nhóc kia bắn, nhớ lại bầu không khí áp lực căng thẳng và vẻ mặt như có thể giết người ngay tức khắc của từng đứa bọn nó. Mặt Snape tái nhợt, thằng oắt Potter kia chơi thân với đám nguy hiểm đó!

Snape vội vã quay lưng, muốn nhanh chóng trở về Hogwarts để cảnh báo ngay cho hiệu trưởng. Đột nhiên, bên tai hắn lại có hai tiếng vỗ cánh. Tò mò, Snape quay lại, đập vào mắt hắn lại là cảnh tượng kinh hoàng. Tên hiệu trưởng và tên giáo sư tóc đỏ của trường Babyls có cánh! Sau lưng hai người bọn họ là một đôi cánh lớn, cánh của tên giáo sư tóc đỏ màu đen hệt như cánh dơi, còn cánh của tên hiệu trưởng giống hệt cánh chim. Bọn họ đáp xuống đất và Snape nhìn thấy một thứ kinh khủng hơn bao giờ hết.

Đằng sau tên hiệu trưởng là một chiếc đuôi dài với chóp đuôi hình tam giác, trên đầu anh ta là một cặp sừng nhọn màu trắng. Đằng sau tên giáo sư tóc đỏ là cái đuôi hệt đuôi của người cá có màu đỏ ánh kim. Tai và tay của anh ta cũng có lớp màng chẳng khác gì người cá. Snape có một kết luận lớn mật, cả ba người này, thậm chí cả đám trường Babyls, không một đứa nào là con người! Hắn đứng chết trân tại chỗ, tai nghe bọn họ nói gì đó với nhau.

Zimmermann? Có lẽ đó là tên con ma thú nằm dưới đất.

Xông vào Hogwarts?

Lượng thông tin Snape lấy được trong đêm nay quá nhiều. Hắn xoay người muốn quay lại Hogwarts. Sau đó một tiếng rắc nhỏ vang lên. Chưa kịp để Snape phản ứng, hắn cảm thấy cả cơ thể của mình bị nhấc bổng sau đó quăng ra xa. Tiếp đất một cách nặng nề, Snape giơ đũa phép muốn phản kháng nhưng ai đó đã đá mạnh vào tay hắn, cây đũa phép văng ra xa, ai đó dẫm lên lưng, đè mạnh xuống mặt đất.

“À, thì ra là thầy Snape.” Hắn nghe giọng nói quen thuộc của tên hiệu trưởng kia vang lên.

Amour nhặt cây đũa phép văng ra, đập vào cây và rớt xuống mặt đất đầy lá, bình tĩnh đi về phía Maximilian.

Maximilian thấy kẻ nghe lén là thầy Snape bèn rút chân ra, cúi người đỡ hắn dậy. Anh săn sóc phủi áo chùng dính đầy bụi đất của Snape hộ hắn, vừa phủi vừa nói nhẹ như không: “Thầy Snape giữ bí mật giùm bọn tôi nhé. Đi bộ lâu lắm nên bọn tôi đành phải bay thôi.”

Ngoại hình của ác ma chính là một trong những biểu hiện của sức mạnh. Chiếc huy hiệu che dấu thân phận kia đã ức chế một phần sức mạnh của ác ma để khiến bọn họ trông giống con người hơn. Điển hình là bọn họ không thể dùng cánh để bay trong khi đeo huy hiệu được. Đây chính là lý do Snape có thể nhìn thấy hình dạng thật của Amour và Maximilian.

Mới phủi được vài cái, Snape đã nhảy mạnh sang một bên, né xa cả ba càng xa càng tốt. Đôi mắt hắn trở nên vô hồn, nhìn chằm chằm cả ba sinh vật lạ.

“Ôi chao thầy Snape, làm gì mà đề phòng dữ vậy?” Maximilian cười khì “Bọn tôi sẽ chẳng làm gì thầy đâu mà. Ở chung với nhau mấy tháng rồi mà vẫn chưa tin tưởng nhau đến vậy à.”

Snape lùi bước về sau, bất chấp việc Amour đang cầm đũa phép của hắn. Chuyện quan trọng nhất bây giờ là có thể thoát khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt. Snape không dám chắc mình sẽ không bị ba tên không phải người này diệt khẩu.

“Tôi biết thầy sợ hãi bọn tôi. Tôi sẽ không có ý kiến gì về hành động đó của thầy, tôi chỉ có một lời khuyên nho nhỏ thế này thôi.” Maximilian chỉ tay vào xác con Zimmermann dưới đất, sau đó lại chỉ về phía Snape, nhe răng cười một cách hung tợn đầy đáng sợ: “Bọn tôi lỡ giết nó rồi, mẹ của nó mang thù lắm đấy. Tốt nhất thầy đừng nên vào đây một mình nữa, coi chừng chết mất xác. Muốn đi thì dắt ít nhất một trong mấy nhóc kia theo. Tôi tin thầy có thể đánh bại con ma thú, nhưng vẫn nên có thêm chút bảo đảm.” Nói xong, anh ra hiệu cho Amour trả đũa phép lại cho Snape.

Amour quăng cây đũa phép lại cho Snape. Hắn lập tức quay lưng bỏ chạy, tai nghe Maximilian nói lớn sau lưng: “Tôi thấy thầy không nên nói cho cụ Dumbledore làm gì, mà thầy có nói, cũ Dumbledore có tin cũng chẳng thể làm gì bọn tôi. Thế nhé, chúc thầy ngủ ngon.”

Trong cơn hốt hoảng, Snape hoàn toàn không biết mình đã chạy khỏi Rừng cấm và về lại phòng ngủ từ lúc nào.  

Forward
Sign in to leave a review.