[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT

Harry Potter - J. K. Rowling 魔入りました! 入間くん | Mairimashita! Iruma-kun | Welcome to Demon School! Iruma-kun (Manga)
F/M
M/M
G
[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT
Tags
Summary
Một con Ma thú chui qua cánh cổng nối liền Nhân giới và Ma giới, mở ra một chuyến phiêu lưu mới tại Thế Giới Phép Thuật nhiệm mầu của lớp Cá Biệt. Những người bạn mới, thế giới mới,....điều kỳ bí và huyền diệu gì đang chờ đón 13 ác ma trẻ tài năng?
Note
Bối cảnh: Harry Potter năm thứ 4 và Iruma năm 4.LƯU Ý: TẤT CẢ ĐỀU LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỞNG TƯỢNG, CÓ RẤT NHIỀU THỨ DO MÌNH TỰ NGHĨ. NẾU MỌI NGƯỜI ĐỌC, THẤY QUEN THÌ TỨC LÀ MÌNH LẤY TRONG TRUYỆN, CÒN NẾU LẠ HOẮC THÌ DO MÌNH TỰ CHẾ NHA.
All Chapters Forward

LỄ PHỤC THIẾT KẾ RIÊNG

Bài thi đầu tiên đã kết thúc thành công rực rỡ, quán quân nào cũng có một màn trình diễn thật ấn tượng, nhận được cơn mưa lời khen và vô số ánh mắt hâm mộ. Trong đó phải kể đến quán quân trường Babyls, kẻ được săn đón nhất sau khi bài thi đầu tiên kết thúc. Lý do mới đơn giản làm sao, chàng phù thủy cao to như người khổng lồ lai thỏa mãn được tất cả ảo tưởng của cả nam sinh lẫn nữ sinh về sức mạnh tuyệt đối và lòng dũng cảm.

Cedric biến một cục đá thành con chó để đánh lạc hướng con rồng, mưu mẹo hay nhưng bị phỏng nặng. Fleur thôi miên con rồng nhưng bị lửa từ mũi nó khạc ra lúc ngủ làm cháy da. Viktor tấn công vào mắt con rồng làm nó đau đớn, đập vỡ hết phân nửa số trứng thật. Harry lại triệu hồi cây Tia Chớp của mình từ phòng ngủ đến, dùng kỹ năng bay điêu luyện của mình để cướp lấy trái trứng vàng, nhưng cậu cũng bị thương. Chỉ có mỗi Sabro là “trông hoàn toàn lành lặn”, chỉ xây xát nhè nhẹ. Cậu chàng đã có một màn trình diễn đầy quả cảm và đánh bại con rồng ngoạn mục, hơn nữa cậu còn là quán quân duy nhất được trọn điểm mười từ tất cả giám khảo.

Các cô gái tưởng tượng mình là nàng công chúa trong tháp cao, chờ chàng kỵ sĩ của mình đến cứu. Các chàng trai tưởng tượng mình là đồng đội của của chàng dũng sĩ, kề vai sát cánh qua bao nhiệm vụ khó khăn gian khổ.

Nhưng chỉ vài ngày sau đó, các phù thủy rỉ tai nhau về một vũ hội diễn ra vào buổi đêm Giáng sinh - Dạ Vũ Giáng Sinh. Bầu không khí trong trường phù thủy lập tức thay đổi. Từ bầu không khí căng thẳng sôi động biến thành háo hức và chút ngọt ngào, ngại ngùng của tình yêu đôi lứa. Các chàng trai, cô gái mời nhau làm bạn nhảy, cùng khoác tay đến buổi tiệc khiêu vũ nhằm gắn kết tình cảm giữa các trường phép thuật với nhau. Nghe nói cụ Dumbledore còn mời cả ban nhạc Quái Tỷ Muội đến.

Ai không muốn người sẽ khiêu vũ cùng mình trong đêm tuyệt đẹp ấy là một người xinh đẹp và hợp gu. Vì thế, tất cả những chàng trai điển trai, cao ráo và những cô gái xinh đẹp, đáng yêu nhận được rất nhiều lời mời từ đủ các phù thủy. Cùng trường có, mà khác trường cũng có.

Trong đó, hai quý cô được săn đón nhất phải kể đến quán quân trường Beauxbatons - Fleur Delacour và Ix Elizabeth của trường Babyls.

Nhưng sau khi Tiên nữ trường Beauxbatons tuyên bố bản thân đã có bạn nhảy, mọi sự chú ý được đổ dồn sang Elizabeth. Cũng chính lúc này, các chàng trai nhận ra các phù thủy trường Babyls không chỉ mạnh mẽ trên phương diện chiến đấu.

Người đầu tiên dám tiếp cận đám phù thủy kỳ quặc đó và mời quý cô xinh đẹp kia đã bị cả đám lườm chằm chằm. Nghe “dũng sĩ” ấy miêu tả, sống lưng anh ta lạnh toát như bị một mớ thú dữ nhìn ngắm trúng và có thể trở thành bữa ăn của nó bất cứ lúc nào. Nhất là cái cậu nhỏ con tóc đen đeo kính gọng tròn nhỏ trên sống mũi, nhìn đến mức hai mắt đỏ ngầu, trông rất đáng sợ.

Nhưng chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo, vạn sự khởi đầu nan. Chuyện nhìn thấy quý cô xinh đẹp của trường Babyls được một hoặc nhiều phù thủy mời mọc không còn là chuyện gì kì lạ trong vài tuần gần đây, cả công khai lẫn bán công khai và không công khai. Hiển nhiên là quý cô tóc ngắn cũng được mời rất nhiều, nhưng nàng bảo rằng mình không có hứng thú rồi lạnh lùng từ chối tất cả. Còn quý cô còn lại à?....thôi.

“Quý cô Ix, xin hãy đến Dạ Vũ với tôi!” Một chàng trai Durmstrang cao ráo, vai u thịt bắp cúi người. Anh ta giơ tay phải đến trước mặt Elizabeth, mong nàng sẽ đặt tay lên và nhận lời mời của mình.

“Không cho nhé!” Lied nhăm nhe đằng sau nhào lên ngay. Cậu cản trước mặt Elizabeth, hằm hằm nhìn phù thủy Durmstrang.

“Đúng vậy đúng vậy!” Kamui cũng chạy đến, đứng bên cạnh Lied. Cả hai dựng thành hàng rào vững chắc trước mặt Elizabeth, quyết không cho kẻ phàm phu tục tử nào đi qua. Bị cả hai ngăn cản cũng như nhìn thấy nụ cười áy náy trên khóe môi đỏ mọng, chàng phù thủy Durmstrang biết mình đã thất bại. Vì thế chàng tiu nghỉu quay về bàn dài Slytherin, ngồi kế bên những người bạn đã quan sát tất cả từ nãy đến giờ. Bọn họ vỗ vào vai chàng bôm bốp như an ủi cậu bạn của mình.

Lied và Kamui như hai chàng vệ sĩ của người đẹp. Cả hai đi trước Elizabeth, liên tục lườm liếc các nam phù thủy trong Đại Sảnh Đường, hộ tống Elizabeth đến bàn dài Gryffindor an toàn. Đến nơi, cả hai ngồi phịch xuống, càm ràm. Không ai để ý đến hai người bọn họ, Alice nhìn Sabro thong dong lấy bánh mì vào dĩa, tự hỏi không biết cậu ta đã biết điều này chưa.

“Mày có bạn nhảy chưa? Tao nghe nói các quán quân phải khiêu vũ mở màn.” Alice nói trong khi tay gắp lia lịa đồ ăn vào dĩa ngài Iruma. Mấy cái tô, rổ xung quanh bọn họ vơi đi nhanh chóng làm Iruma ngại ngùng cúi đầu xin lỗi mấy phù thủy Gryffindor. Không có phù thủy Gryffindor nào thật sự quan tâm đến chuyện này, dù sao bọn họ cũng nhận ra lượng thức ăn ở nơi trường Babyls hay ngồi nhiều gấp mười mấy lần xung quanh, với lại họ nhìn riết quen, cảm xúc đã sớm chai lì.

“Hả?” Sabro ngơ ra “Khiêu vũ gì?” Đúng là gần đây cậu thấy mấy phù thủy mời mọc nhau khiêu vũ gì đó, nhưng cậu chẳng biết nó là gì nên cũng không quá quan tâm.

“Hogwarts sẽ tổ chức một buổi Dạ Vũ vào đêm 24/12 để cho các trường giao lưu, làm quen với nhau. Theo truyền thống, các quán quân phải khiêu vũ mở màn.” Schneider tháo khẩu trang, cầm dao và nĩa bắt đầu ăn sáng.

“Vậy à.” Sabro bỏ chiếc dĩa xuống bàn, xoa cằm: “Ông đây cứ tưởng bọn họ tổ chức tiệc khiêu vũ riêng tư gì đó.”

“Sabro ơi là Sabro!” Lied thở dài lắc đầu đầy ngao ngán “Cậu có thể mời Ne....ưm ưm!” Mới nói được đến đây, Lied đã bị Jazz bịt miệng lôi sang một bên. Jazz vừa lôi Lied vừa cười bảo: “Ăn sáng thôi, có mứt việt quất cậu thích đây!”

Nghe Schneider nói vậy, Sabro đứng dậy đi về phía Clara đang ngồi bên cạnh Iruma. Chàng ác ma cao to quỳ một gối, nhẹ nhàng dùng tay che đỉnh đầu và khóe miệng, sau đó giơ tay phải về phía Clara vẫn chưa hiểu mô tê gì hết, mỉm cười hỏi cô: “Quý cô Valac. Không biết nàng có vui lòng làm bạn nhảy của tôi vào đêm 24/12 hay không?”

“Đồng ý!” Clara đập tay của mình lên bàn tay phải đang xòe ra của Sabro, cười hớn hở. Cô trả lời nhanh đến mức các ác ma còn lại nghi ngờ cô còn chẳng nghe Sabro nói gì. Đồng ý xong, Clara sang khoe với Iruma và Alice: “Tớ được mời khiêu vũ nè!”

“Cô có biết khiêu vũ là gì không vậy!” Alice chọt nhẹ vào trán Clara, bất đắc dĩ hỏi. Cậu không thật sự nghĩ cô nàng ngố này biết khiêu vũ là gì. Cứ thấy chuyện gì vui là giở cái thói đồng ý ngay mà không thèm suy nghĩ, đôi khi Alice và Iruma thật sự rất đau đầu với cô bạn này. Lớn rồi mà tính tình cứ như trẻ con, đi chơi hay đến nơi đông ác ma, chỉ cần sểnh ra là Clara sẽ biến mất ngay lập tức, làm cậu và Iruma đi tìm muốn hụt hơi. Lần nào có Sabro sẽ đỡ hơn, có ác ma trông trẻ hộ.

Nghĩ đến chuyện này, cả Alice và Iruma đều ngước mắt nhìn Sabro lúc này đã đứng dậy, mỉm cười với đôi mắt đầy ẩn ý.

“Biết chứ biết chứ!” Clara hào hứng giơ tay. Cô đứng bật dậy, di chuyển vòng quanh trong khi giơ tay lên rồi đặt tay xuống, sau đó lại chắp hai tay trên đỉnh đầu và quay vòng vòng trên một chân như múa ba-lê, kèm theo đó là lời giải thích có phần vô nghĩa của cô: “Là nhảy vòng vòng nè, xoay vòng vòng vòng vòng. Nào mình cùng xoay xoay xoay.” Có vẻ cảm thấy nhảy một mình không vui, Clara kéo cả Sabro vào nhảy chung với mình. Cậu chàng to con cầm hai bàn tay của Clara và giữ nó trên đầu cô, để cô xoay vòng vòng tiếp. Một ác ma dám làm một ác ma dám hùa, hợp đến khó tin.

Phía bên kia, Alice thất vọng đỡ trán trong khi Iruma cười khanh khách.

“Cứ để bọn tớ lo!” Keroli hào hứng vỗ ngực. Cô nàng tự tin cam kết rằng sẽ cho Clara một khóa học khiêu vũ cấp tốc, chắc chắn Clara sẽ có thể khiêu vũ thật đẹp vào tối hôm đó.

“Hai đứa chênh lệch chiều cao khá nhiều nhỉ. Chắc phải khiêu vũ kiểu kia thôi.” Elizabeth nhìn cả hai đứng bên cạnh nhau, Clara chỉ cao đến hông Sabro, nếu khiêu vũ kiểu bình thường sẽ rất cực cho Sabro khi phải cúi người liên tục.

“Cái điệu người nhảy bước nữ phải “bay” lên á hả?” Goemon đang cố nhét miếng bánh mì phết mứt thứ sáu vào miệng Picero cũng góp vui. Nói đến chữ bay, giọng của Goemon đột nhiên nhỏ lại.

“Đúng vậy.” Elizabeth gật đầu, nói tiếp: “Do không có “cánh” phụ trợ, cho nên phải nhờ Sabro nhấc Clara lên mà thôi.” Cô bắt chước Goemon, nói đến chữ “cánh”, Elizabeth cũng đột nhiên nói nhỏ lại.

Cô vừa nói xong, bỗng có hàng trăm ngàn tiếng vỗ cánh vang lên. Một đàn cú có đến hàng trăm con ùn ùn bay vào Đại Sảnh Đường. Tụi nó bay qua cửa sổ trên cao, sau đó tách ra bay về phía bốn bàn dài trong Đại sảnh, cuối cùng dừng lại và hạ cánh xuống trước chủ nhân kiện hàng nó đang mang. Lớp Cá Biệt ngẩng đầu chiêm ngưỡng cảnh tượng kỳ diệu này một lúc lâu. Cho dù đã từng thấy nó nhiều lần trước đó, bọn họ vẫn không sao thôi không bất ngờ, ở Ma giới không có vụ đưa đồ hay thư bằng cú kiểu này đâu. Bỗng nhiên, có một hàng cú dài đến hai chục con hơn bay đến trước mặt bọn họ. Cứ hai con cú lại quắp một chiếc hộp dài nào đó. Những chiếc hộp có cùng một kích cỡ và kiểu dáng, chỉ khác màu giấy gói.

Mấy con cú thả gói quà xuống trước mặt lớp Cá Biệt sau đó đậu xuống bàn, nhìn mười hai ác ma. Các ác ma nhìn cú, cú nhìn các ác ma, hai bên nhìn nhau hồi lâu đến khi con cú màu nâu đưa gói đồ cho Iruma tức giận, mổ cậu một cái rõ đau trên tay. Alice rút đũa phép ra ngay tức khắc, chỉ vào con cú với ánh mắt đằng đằng sát khí, sẵn sàng nướng nó ngay bây giờ. Harry ngồi từ xa thấy tình hình căng thẳng bèn vọt đến, giải cứu con cú.

“Bọn nó đang chờ mọi người trả công đấy ạ. Chút bánh mì hoặc chà bông đều được.” Nghe cậu nói vậy, mười ba ác ma lần lượt đút chút chà bông cho mấy con cú. Nhận được thù lao, tụi cú vỗ cánh bay đi.

“Cái gì vậy?” Lied cầm cái hộp lên lắc lắc. Bên trong có tiếng loạt soạt như vải vóc ma sát vào nhau. Bọn họ đâu có quan ai ở Nhân giới, sao lại có người tặng quà thế này? Hay fans hâm mộ bí ẩn?

“Chắc là lễ phục đấy ạ.” Harry nói. Nó cười hằc hặc chỉ về phía Ron đang cố ướm bộ lễ phục thấy gớm gần đó, khoái trá bảo: “Ron được má gửi cho một bộ lễ phục đẹp xuất sắc. Cậu ấy khoái nó đến mức đang ướm thử nó liên tục lên người kìa.”

“Tớ không có khoái nó nhé Harry!” Ron ở đằng xa hét lên, rước lấy một tràng cười của cả đám phù thủy xung quanh.

Cả đám lần lượt mở hộp. Xé mở lớp giấy gói bên ngoài và mở chiếc nắp giấy, Harry đoán trúng phóc, thật sự là lễ phục. Những bộ lễ phục tuyệt đẹp được xếp gọn gàng bên trong. Bọn họ cầm lễ phục ra khỏi hộp, chất vải mềm mại trượt xuống như thác nước, cướp lấy ánh nhìn của tất cả mọi người.

Hình dáng, màu sắc lẫn chất liệu của mười hai bộ quần áo khác hẳn nhau. Thế nhưng nó hòa hợp với nhau một cách kỳ lạ, trông cứ như một bộ sưu tập được ai đó thiết kế riêng cho bọn họ. Cho dù không mặc thử, mười hai ác ma cũng biết nó sẽ vừa như in với cơ thể mình, che được khuyết điểm và đánh bật được ưu điểm của bọn họ. Trong hộp không chỉ có quần áo mà còn có cả trang sức kèm theo, tất cả đều tông xuỵt tông với bộ lễ phục được may tỉ mỉ và khéo léo.  

“Thật khéo léo.” Alice vuốt ve đường may ngay ngắn cẩn thận trên ống tay áo, cảm nhận nhiệt độ mắt lạnh mướt tay của bộ lễ phục trắng trên tay. Vuốt ve hồi lâu, cậu cầm chiếc cài tóc hình rắn trong hộp, cài lên tóc mai.

Iruma ngẩn người nhìn Alice lúc này, sau đó cậu phì cười, khen: “Cậu đẹp lắm Azz-kun.”

Alice được Iruma khen thì vui ra mặt, thề thốt mình sẽ đeo chiếc cài tóc hình con rắn này mỗi ngày.

“Đẹp quá.” Elizabeth yêu thích bộ quần áo này không thôi. Cô vuốt ve phần tay áo và phần vai được làm bằng vải xuyên thấu đen, khiến bộ quần áo vừa quyến rũ nhưng lại không kém phần kín đáo.

Những bộ quần áo rực rỡ lóa mắt rước lấy ánh nhìn tò mò và ghen tị của tất cả phù thủy trong Đại Sảnh đường.

Lớp Cá Biệt chưa kịp thắc mắc ai là người tặng nó cho mình, Maximilian và Amour đã vào Đại sảnh đường. Thấy cả bọn đang kinh ngạc với bộ quần áo trên tay, Maximilian cười lớn, xoa đầu Lied rồi bảo: “Đẹp chứ? Thầy may đấy, tặng mấy đứa. Không phải mấy đứa không có quần áo tham gia Dạ Vũ rồi còn gì? Yên tâm, có qua mười hai giờ đêm vẫn như cũ.”

 Anh ta nói tiếp: “Xem như quà tặng chúc mừng trò Sabro giành giải quán quân cũng được. Thầy và Amour may. Amour không khéo tay chút nào, làm cả mét vải tốt rách ten ben.”

Amour im lặng.

Nghe anh ta nói vậy, lớp Cá Biệt bất ngờ không thôi. Lied sờ ký hiệu tai nghe nho nhỏ được thêu trên cổ áo, khó tin hỏi: “Thầy tự may?”

“Không chỉ tự may, thầy còn tự thiết kế. Hai chị của thầy làm trong mảng thời trang nên thầy cũng biết chút ít.” Maximilian nói, nhưng anh ta chẳng có vẻ khiêm tốn ngại ngùng gì, giống khoe khéo hơn.  

“Cô Ix và cô Crocell có bạn nhảy chưa?” Amour đột ngột hỏi.

Hai cô gái lắc đầu. Maximilian và Amour nhìn nhau.  

Cả hai cùng cúi nhẹ người, lần lượt đưa tay che hai bên miệng và đỉnh đầu, đồng thời nói: “Không biết quý cô Ix/Crocell có bằng lòng đến buổi Dạ Vũ ngày 24/12 với tôi hay không?”

Bầu không khí trong Đại Sảnh Đường như bị ai bóp nghẹn, cả đám phù thủy trố mắt ra nhìn màn thầy mời trò khiêu vũ lộ thiên. Có một điều kỳ lạ rằng, tất cả phù thủy không cảm thấy chút mờ ám nào, cứ như cả hai chỉ đơn giản mời hai quý cô xinh đẹp cùng khiêu vũ một điệu mà thôi.

Elizabeth và Keroli nhìn nhau. Cả hai mỉm cười, kéo nhẹ làn váy và nhún nhẹ chân, sau đó đặt tay lên bàn tay đang giơ ra trước mặt của Maximilian và Amour, đồng thanh.

“Hiển nhiên là được.” 

Forward
Sign in to leave a review.