![[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT](https://fanfictionbook.net/img/nofanfic.jpg)
CÔNG BỐ NHIỆM VỤ
Ma giới vẫn đang trong công cuộc khôi phục lại sau thiên tai. May mắn thay, Babyls không hư hỏng quá nhiều. Bốn ngày sau khi cơn bão kết thúc, các học sinh nhận được điện thoại của giáo viên chủ nhiệm, thông báo lịch đi học lại.
Sở Ma quan làm việc rất nhanh chóng. Công văn liên quan đến nhiệm vụ được soạn ra, trình xin chữ ký tất cả ban ngành liên quan, sau đó được gửi thẳng đến Babyls bằng Ma điểu hỏa tốc của Sở.
Buổi sinh hoạt chung trong hội trường ngày đầu tuần kết thúc, Kalego bị Sullivan gọi lên phòng hiệu trưởng.
Chưa đến một phút sau khi cầm hồ sơ về nhiệm vụ, Kalego đã đập mạnh nó xuống bàn. Hắn bỏ qua lễ tiết hay quy tắc kính trọng ác ma cấp cao mà hét lớn vào mặt vị hiệu trưởng đáng kính: “Ngài điên rồi phải không!?”
Opera im lặng đứng sau lưng hiệu trưởng như bức tượng nghệ thuật. Vị SD kiêm giáo viên Babyls không nói gì, chỉ im lặng nhìn Kalego tức giận đến mức sau lưng bắt đầu xuất hiện bóng mờ vàng rực của Ceberus.
“Nào nào, bình tĩnh nào Kalego.” Sullivan không để ý đến việc bị Kalego quát vào mặt. Ông cố gắng vẫy tay, hạ hỏa cho vị giáo viên chủ nhiệm đang sôi máu trước mặt mình. Sullivan có thể hiểu tại sao Kalego lại tức giận đến thế. Xét ở bất kì khía cạnh nào thì cử một nhóm ác ma chưa tốt nghiệp sang thế giới khác thực thi nhiệm vụ hay gì đó đều không phải ý kiến hay. Không ác ma nào có thể lường trước nguy hiểm những ác ma non nớt kia có thể gặp phải.
“Xin lỗi, tôi không thể.” Kalego hừ lạnh: “Cả đám tụi nó vẫn chưa tốt nghiệp! Huống chi, đây không phải vấn đề của Sở Ma quan hay sao? Tại sao lại lôi một đám nít ranh tham gia?”
“Ta nghĩ cậu hiểu lý do hơn ai hết. Trên hết, Iruma đã đồng ý tham gia.” Sullivan đẩy tệp hồ sơ về phía Kalego.
“Lại là nó!” Kalego tức điên lên. Hiển nhiên hắn hiểu rõ tại sao Sở trưởng Sở Ma quan lại kéo Iruma vào vụ này, còn không phải tại thằng oắt đấy là con người à? Có ác ma nào có thể hiểu rõ Nhân giới hơn con người? Hắn không quan tâm việc Azazel Henri mời mọc Iruma tham gia nhiệm vụ này, một Sở trưởng như ông ta luôn phải làm mọi cách để xác suất hoàn thành nhiệm vụ cao nhất. Cái hắn quan tâm là: Tại sao nó luôn không biết tự lượng sức mình như vậy? Tại sao nó không nhận thức được rằng có một số việc có thể để cho ác ma trưởng thành làm? Nó có thật sự hiểu mình đang làm gì không?!
Kalego nhăn mặt. Hắn lấy tay xoa mi tâm, giọng điệu cũng không gắt gỏng như ban nãy. Có vẻ hắn đã nhận ra mình không được bất lịch sự với cấp trên như vậy, ác ma trước mặt hắn là Tam Kiệt, hắn không được đấm ác ma cấp 9....
“Azazel đánh giá rất cao Iruma, cậu ta cũng đánh giá lớp Cá Biệt rất cao. Hơn nữa nhiệm vụ này không quá phức tạp, Zimmermann không phải Ma thú quá mạnh, Sở Ma quan sẽ cử hai ác ma cấp cao đồng hành với lớp Cá Biệt. Ta nghĩ cậu biết Maximilian Typhon và Amour Charybdis, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cả lớp Cá Biệt sẽ được thăng một hạng. Cơ hội được gặp gỡ và chỉ dẫn bởi cậu Typhon và Charybdis không nhiều. Ta mong cũng như nghĩ rằng cậu hiểu được điều đó.” Sullivan giảng giải.
Thấy Kalego vẫn chưa nguôi ngoai, Sullivan bèn nói thêm: “Cậu Azazel cũng đã nói các thành viên của lớp Cá Biệt có quyền tự quyết định. Các trò ấy có thể tự chọn có tham gia nhiệm vụ hay không.”
Nghe đến đây, Kalego càng nhăn mặt hơn nữa. Hắn đi guốc trong bụng tụi nó. Tụi nó là một đám nít ranh liều mạng, ham thích cái mới, yêu thích khám phá và những gì mới lạ. Tụi nó sẽ từ chối một cơ hội được đến thế giới khác hấp dẫn như thế này à? Không thể nào. Chắc chắn tụi nó sẽ nháo nhào lên đòi đi ngay lập tức. Cái đám không não đó!
“Kalego...tôi nghĩ cậu nên tin tưởng học sinh của mình hơn.” Opera cuối cùng cũng đã lên tiếng sau khi đảm nhiệm vai trò làm tượng trang trí cho văn phòng hiệu trưởng từ nãy đến giờ. Opera ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Kalego, chậm rãi nói từng chữ: “Sức mạnh của các trò ấy tăng lên từng ngày. Cậu nên học cách tin tưởng vào học sinh của mình hơn nữa. Các trò ấy không phải 13 ác ma cách đây bốn năm trước nữa đâu, Kalego.”
Kalego sầm mặt. Hắn buộc phải thừa nhận vị tiền bối này nói đúng, bọn nó thật sự đang tiến bộ từng ngày. Hắn bước đến bàn hiệu trưởng, lật hồ sơ nhiệm vụ ra đọc kỹ từng chi tiết. Thời gian bắt đầu - thời gian kết thúc dự kiến, nội dung chính, ác ma tham gia, phần thưởng,..... Một lát sau, hắn thở dài, điều kiện thật sự rất hấp dẫn.
“Tôi sẽ đồng ý với một điều kiện.” Kalego cầm tệp hồ sơ, ngẩng đầu nhìn Sullivan. Hắn nhỏ giọng, gằn từng chữ: “Tôi muốn tham gia, với tư cách là sử ma của Iruma!”
Đúng vậy. Sau hai lần giải trừ khế ước sử ma không thành công, Iruma đã mở lòng với hắn, thú nhận sự thật mình là con người với hắn, và cuối cùng, thuyết phục thành công hắn trở thành sử ma vĩnh viễn cho mình. Tuy hắn không thật sự hài lòng với vẻ ngoài đáng yêu quá mức và cái tên không thể chấp nhận nổi kia, nhưng hắn đã bị Iruma hấp dẫn. Hắn đã quan sát quá trình trưởng thành của cậu ta, kỹ càng và chi tiết hơn bất kì ác ma nào. Hắn nhìn ra được tương lai xán lạn nằm ở đích đến con đường cậu ta và đám bạn cậu ta bước đi. Hắn nhìn ra được và hắn muốn được sát cánh bên cạnh cậu ta để có thể tận mắt nhìn thấy khoảnh khắc huy hoàng ấy.
“Ta sẽ báo lại cho cậu Azazel. Ta tin cậu ta sẽ đồng ý thôi.” Hiệu trưởng Sullivan gật đầu.
“Vậy tôi đi trước.” Kalego cầm tệp hồ sơ, quay gót rời khỏi phòng hiệu trưởng.
Mười lăm phút sau, Kalego nhìn những gương mặt đang chăm chú đọc mô tả nhiệm vụ bên dưới, thầm đếm ngược trong lòng.
3...
2...
1...
“Vậy là bọn em sẽ được đến Nhân giới ư? Tuyệt cú mèo!” Lied là đứa hét lên đầu tiên, không ngoài dự đoán.
Lied là một ác ma có mái tóc vàng hoe, sừng là những hình tam giác màu đen xếp chồng lên nhau, đuôi dài và lớn cũng màu đen nốt. Bây giờ cậu ta đang vui đến mức đuôi nhãy cỡn lên trên đuôi của mình. Chính xác là, dùng đuôi nhảy tưng tưng trong khi chân vẫn khoanh lại và cả cơ thể vẫn đang lơ lửng trên không trung như cách cậu ta hay làm bình thường.
“Iruma! Con gái con người đẹp không? Quyến rũ không?!” Kamui gần như bổ nhào về phía Iruma ngay lập tức. Sau đó lại bị Alice ném cho một đoàn lửa nên phải vội rẽ sang hướng khác phòng ngừa trường hợp cháy rụi lông.
“Đừng hỏi ngài Iruma những câu hỏi vớ vẩn như vậy!” Alice sẵn giọng quát lớn.
Alice là một ác ma có mái tóc hồng, mắt hồng và luôn mặc một bộ lễ phục đuôi tôm trắng như một quý công tử chính hiệu. Thật ra thì cậu ta là một quý công tử chính hiệu, con trai duy nhất của Sắc Đầu, làm gì có ai hợp với cái danh quý công tử hơn cậu ta. Khó hiểu thay là một ác ma luôn bình tĩnh và điềm tĩnh trong mọi trường hợp lại luôn phấn khích, thậm chí là quá khích mỗi khi dính dáng đến người cậu ta thề trung thành ngay lần thứ hai gặp mặt.
Trái ngược hoàn toàn với Alice, Kamui là một ác ma hình chim. Cậu ta lùn tịt, đồng phục cũng chỉ mặc mỗi áo, lúc nào cũng biến thái và tìm cách thu hút phái nữ. Trong những lý do bị xếp vào lớp Cá Biệt, lý do của cậu ta là “đen tối” nhất: Liên tục quấy rối tình dục tất cả ác ma nữ - xinh đẹp - xung quanh mình. Cho dù có cố gắng hành xử như một quý ông đến thế nào đi chăng nữa, phong thái quý ông vẫn không giấu được “con người” thật của cậu ta. Tuy nhiên, nếu bỏ tật xấu quá lớn này ra thì Kamui cũng được xem là một ác ma tốt.
Những đứa khác cũng nháo nhào lên, thi nhau hỏi Kalego cả tá vấn đề về nhiệm vụ hay về Nhân giới chỉ có trong truyền thuyết này. Kalego nhẫn nhịn được một phút, cuối cùng vẫn quát một tiếng.
“Im hết!”
Cảm thấy lớp Cá Biệt vẫn không nghe, Kalego thả Ceberus. Ba cái đầu vàng rực của nó đồng thanh gầm một tiếng vang dội, làm đám ác ma ồn ào bên dưới vội vàng chạy về chỗ ngồi, ngoan ngoãn nhìn hắn như bọn nó chưa từng làm gì.
Cái đám này luôn có cách chọc hắn tức điên lên.
“Bọn bây phải hiểu một vấn đề. Cho dù ác ma không thật sự bị máu thịt và mùi hương của con người ảnh hưởng như trong truyền thuyết đi chăng nữa thì Nhân giới vẫn đầy rẫy nguy hiểm. Bọn bây cần khắc sâu rằng đây sẽ là chuyến đi cuối cùng của bọn bây, bọn bây có thể một đi và mãi mãi không trở về. Con người không biết gì về Ma giới, đồng nghĩa ác ma cũng không biết gì về Nhân giới. Bọn bây suy nghĩ cho kỹ vào, đừng chỉ ham vui mà hời hợt với chính mạng sống của mình! Lên đó có chết cũng không ai hốt xác về đâu!”
Hắn nói, đồng thời nở nụ cười mỉa mai quen thuộc. Hắn muốn bọn nó ý thức được rõ ràng việc mình sắp sửa quyết định và sẽ làm. Ác ma có thể luôn tự do tự tại hay ham thích những thứ kích thích bí ẩn, nhưng ác ma cũng cần cái đầu, một thứ quan trọng để sinh tồn tại Ma giới khắc nghiệt này.
Lần này Kalego vẫn đúng, tuy nhiên, hắn chỉ đúng được một phần.
Nghe hắn nói xong, lớp Cá Biệt đã trầm xuống thấy rõ. Kalego chưa kịp vui ra mặt, hắn lại thấy bọn nó cười. Cái nụ cười chết tiệt mỗi khi đám điên mất não này muốn làm điều gì đó đến điên cuồng.
“Tuy nguy hiểm nhưng phần thưởng rất hấp dẫn mà thầy. Rất xứng đáng để cược một lần.” Jazz dựa lưng ra bàn sau, tay xoay cây bút.
Jazz và Lied là bộ đôi ham thích đánh cược nhất trong lớp. Bọn nó yêu cá cược và gần như không thể sống thiếu nó. Trái ngược với Lied, Jazz có một mái tóc đen nhánh và đôi mắt đỏ, không sừng cũng không đuôi. Mười ngón tay luôn đeo mười chiến nhẫn vàng to, đây là “gông cùm” ác ma họ Andro, là vòng cổ cho chính bản thân họ.
“Không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Không đương đầu với rủi ro sao có thể gặt hái được thành công hơn người.”
Theo sau Jazz, lại một ác ma khác lên tiếng. Lần này là thằng nhóc đứng đầu cả lớp, à không, cả trường về lý thuyết, được các ác ma đặt cho biệt danh Vua Bách Tri Thức. Có thể nói, cậu ta là đứa có cái đầu thông minh nhất cả lớp Cá Biệt. Sau khi học chuyên sâu về lĩnh vực chiến thuật, cậu ta luôn là đầu não, vạch ra tất cả kế hoạch. Có thể nói ác ma sư tử này chính là kẻ đứng sau phần lớn thành công vang dội của lớp Cá Biệt.
“Con đường trở thành Ma vương không có dấu chân kẻ chùn bước trước thử thách! Đến Nhân giới à! Đây là một nhiệm vụ rất thích hợp với ông đây!”
Kẻ theo đuổi sức mạnh nhất trong lớp, Sabro đã lên tiếng. Cậu ta sở hữu vóc dáng gần như khổng lồ, chiều cao vượt quá hai mét. Do rèn luyện thường xuyên, cơ thể cậu ta săn chắc và các bó cơ nổi cộm lên. Cộng với mái tóc vàng hoe, gương mặt điển trai và chiếc đuôi dài. Cậu ta là một ác ma được tất cả sàn diễn thời trang săn đón. Chỉ tiếc mầm non thời trang đầy tài năng chỉ một lòng hướng về chiếc ghế tối cao bị bỏ hoang nhiều năm ở Ma giới - chiếc ghế của Ma vương.
Cả đám còn lại cũng chung suy nghĩ với những đứa vừa phát ngôn.
Kalego không quá bất ngờ với kết quả này, hắn đã có thể tưởng tượng ra được viễn cảnh này ngay khi chấp nhận cầm tệp hồ sơ này về Royal One. Nhưng tụi nó vẫn chưa đặt bút ký tên vào cam kết xác nhận tham gia, điều này làm hắn khá bất ngờ.
“Eggie-sensei sẽ đi với bọn em đúng không ạ?” Một giọng nói trong trẻo vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn. Kalego nhìn về phía đó, thì ra là Valac Clara. Con nhỏ với mái tóc xanh lá và cặp sừng xoắn hai bên đầu nhìn hắn chăm chăm. Nó lắc qua lắc lại trên ghế, liên tục lặp lại câu hỏi vừa nãy với đủ mọi loại tông giọng khác nhau. Bình thường Alice luôn ở gần nó sẽ túm nó lại và bắt nó ngồi im, nhưng lần này cậu ta lại không cục cực gì, chỉ im lặng nhìn chằm chằm hắn.
Và rồi cả lớp như bị lây hai đứa này. Tụi nó cũng bắt đầu nhìn chằm chằm hắn như chờ đợi câu trả lời. Mười ba đôi mắt, hai mươi sáu con mắt, tập trung nhìn thẳng về chiếc “ngai” trên bục giảng.
“Thầy chắc chắn sẽ đi với bọn em nhỉ, thầy Kalego?” Tên cầm đầu cả lớp, Iruma lên tiếng. Thằng nhỏ tóc xanh dương, ngồi giữa Alice và Clara nói. Nó mỉm cười, hai mắt cong cong như đã nhìn thấu mọi hành động của hắn.
Có ác ma nào nói với Kalego chưa nhỉ? Kalego đi guốc trong bụng lớp Cá Biệt, lớp Cá Biệt cũng đọc Kalego như đọc một cuốn sách dạy toán vỡ lòng.
“Ta đã nhờ hiệu trưởng xin Sở trưởng Sở....” Dưới ánh nhìn trân trân của cả lớp, Kalego ấp úng gằng từng chữ. Hắn chưa nói hết đã thấy mắt tụi nó sáng lên.
Cả đám hoan hô rần trời, sau đó cầm bút, ký tên một cách dứt khoát lên cam kết xác nhận tham gia.
“Có thầy Kalego đi là yên tâm rồi.”
“Kalego-dono sẽ bảo vệ được bọn tại hạ thôi.”
“Thầy Kalego là người lớn đáng tin mà.”
Kalego nhìn đám ác ma trẻ tràn đầy hứng thú, khóe môi nhếch lên một độ cung nhỏ đến mức chính hắn cũng không nhận ra.