[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT

Harry Potter - J. K. Rowling 魔入りました! 入間くん | Mairimashita! Iruma-kun | Welcome to Demon School! Iruma-kun (Manga)
F/M
M/M
G
[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT
Tags
Summary
Một con Ma thú chui qua cánh cổng nối liền Nhân giới và Ma giới, mở ra một chuyến phiêu lưu mới tại Thế Giới Phép Thuật nhiệm mầu của lớp Cá Biệt. Những người bạn mới, thế giới mới,....điều kỳ bí và huyền diệu gì đang chờ đón 13 ác ma trẻ tài năng?
Note
Bối cảnh: Harry Potter năm thứ 4 và Iruma năm 4.LƯU Ý: TẤT CẢ ĐỀU LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỞNG TƯỢNG, CÓ RẤT NHIỀU THỨ DO MÌNH TỰ NGHĨ. NẾU MỌI NGƯỜI ĐỌC, THẤY QUEN THÌ TỨC LÀ MÌNH LẤY TRONG TRUYỆN, CÒN NẾU LẠ HOẮC THÌ DO MÌNH TỰ CHẾ NHA.
All Chapters Forward

XUẤT PHÁT

CHƯƠNG 7: XUẤT PHÁT

Ký xong bản cam kết, Kalego đưa tệp hồ sơ đã được gói ghém kỹ lưỡng cho Ma Điểu hỏa tốc chờ trước cửa Royal One từ lâu. Ma điểu cúi đầu chào Kalego, sau đó vỗ cánh bay như một tia chớp. Đây là loài Ma điểu được mệnh danh là nhanh nhất Ma giới. Vận tốc của nó có thể đạt đến trình độ đi mây về gió, chỉ cần chớp mắt là sẽ không thấy bóng dáng nó đâu trên bầu trời nữa.

Ngay chiều hôm đó, đích thân Azazel Henri mang mười ba bản cam kết giữ bí mật nhiệm vụ đến Babyls. Trước khi phát cho mỗi ác ma một bản, Sở trưởng Sở Ma quan nhắc nhở cả lớp về tính nguy hiểm của nhiệm vụ, cũng hỏi đi hỏi lại cả lớp rất nhiều lần rằng đã chắc chắn hay chưa. Sau khi nhận được cái gật đầu chắc nịch của mười ba ác ma trẻ tuổi, Henri mới phát mười ba bản cam kết giữ bí mật để lớp Cá Biệt ký tên.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó thôi mà chỉ còn một đêm nữa, lớp Cá Biệt sẽ xuất phát đến Nhân giới - nơi các ác ma luôn nghĩ là không tồn tại. Trong những ngày này, bọn họ được Sở Ma quan huấn luyện cấp tốc cách sử dụng tất cả ma cụ liên quan, cách hành xử sao cho giống con người do Iruma đứng lớp (lúc này Kalego mới biết Iruma đã nói ra bí mật con người mình luôn giữ kín cho các thành viên lớp Cá Biệt) và hằng hà sa số các buổi huấn luyện khác.

Sáng ngày mai, cả bọn sẽ xuất phát từ trường Babyls đến thẳng nơi mở Cổng, sau đó đến Nhân giới thông qua Cánh cổng đó. Vì mai cần đi sớm, tối nay cả lớp Cá Biệt quyết định dọn đồ đạc đến Royal One ngủ qua đêm, thuận tiện mở tiệc ngủ kỷ niệm lần đầu tiên sang thế giới khác luôn (Lied nói vậy).

Đây cũng không phải lần đầu bọn họ rời khỏi trường để đi làm những nhiệm vụ, hoặc đi huấn luyện ở đâu đó. Từ năm bốn trở đi, tất cả học sinh Babyls đều phải rời trường để thực tập ở nhiều nơi khác nhau, lớp Cá Biệt không giống vậy. Do là lớp mạnh và nổi trội nhất trường, ngay từ năm ba, bọn họ đã được sắp xếp đi thực tập và huấn luyện ở khắp mọi nơi ở Ma giới. Có huấn luyện tại rừng Ma thú, có thực tập ở chiến trường, cũng có lúc làm nhiệm vụ trong rừng Tinh Linh. Có lúc bọn họ làm nhiệm vụ bên cạnh nhau, có khi thực tập một mình.

Buổi tối hôm đó, lớp Cá Biệt đã mở tiệc linh đình, mời cả Opera, thầy Balam và thầy Kalego đến chung vui, hiệu trưởng Sullivan có cuộc họp của Thập Tam Quan nên không thể tham dự, ông đã khóc rất nhiều đó.

Balam là một trong ác ma được đặc cách biết về nhiệm vụ lần này do hắn đã biết Iruma là con người từ sớm. Trong buổi tiệc, hắn lần lượt xoa đầu từng đứa một, vừa xoa đầu vừa dặn dò nào là “Phải theo sát ác ma của Sở Ma quan”, “Không được liều lĩnh”,.... và rất nhiều lời dặn khác mà các ác ma trẻ chẳng thể nhớ nổi.

Nhưng nhắc đến ác ma của Sở Ma quan mới nhớ, bọn họ chưa từng gặp hai ác ma sẽ đồng hành cùng với bọn họ trong nhiệm vụ lần này bao giờ.

“Kalego-dono có biết Typhon-dono và Charybdis-dono không ạ? Nghe Azazel-dono nói cả hai ngài ấy sẽ tham gia nhiệm vụ này chung với bọn tại hạ, nhưng bọn tại hạ vẫn gặp hai ngài ấy ở Sở Ma quan bao giờ.” Goemon nói.

Goemon là một ác ma luôn đeo một chiếc mặt nạ lông bạc trên đầu, che đi gương mặt của bản thân. Nghe nói do gương mặt của dòng họ Gaap quá đáng sợ, khiến bọn họ không được cởi chiếc mặt nạ này ra trước mặt bất kì ai. Lần gần nhất Goemon vô tình để người khác thấy mặt của mình là cuộc thi thăng hạn “Tan nát cõi lòng” hồi đầu năm hai, cậu ta đã khiến hai đàn em năm nhất chung nhóm với mình phải vào phòng y tế điều trị và theo dõi khá lâu.

“Ác ma nào cũng nói bọn em rất may mắn khi được làm nhiệm vụ chung với cả hai. Nhưng bọn em nào biết bọn họ là ai đâu mà may với chả mắn.” Lied nhún vai.

“Charybdis và Typhon thật sự là một trong những dòng họ rất nổi danh ở Ma giới. Các ác ma họ Charybdis sở hữu năng lực dòng dõi Kẻ Thương Thuyết. Bọn họ được mệnh danh là Át chủ bài của mọi cuộc đàm phán, thương lượng.” Kalego chậm rãi giải thích: “Typhon sở hữu năng lực dòng dõi Sáo, giúp bọn họ điều khiển rắn. Lĩnh vực bọn họ hoạt động giống với gia tộc Purson, thiên về nằm vùng và thu thập thông tin.”

“Nghe nói năm đó ngài Azazel đã tốn rất nhiều công sức mới mời hai cậu chủ nhỏ nhà Typhon và Charybdis đến Sở Ma quan.” Opera đang nướng thịt bên cạnh bổ sung.

“Dù sao bọn họ cũng là những ác ma tài năng nhất của thế hệ này mà.” Thầy Balam mỉm cười bổ sung.

Lớp Cá Biệt nghe vậy thì bất ngờ không thôi.

“Nói chung đây là một cơ hội hiếm có, tụi bây liệu hồn mà cố gắng học hỏi. Nhất là Purson và Caim, năng lực của Typhon và Charybdis khá giống với hai đứa bây, liệu hồn đấy.” Kalego chốt hạ một câu, cũng thuận tiện giải tán bữa tiệc BBQ đã đến hồi kết luôn.

Tối đến, Iruma không ngủ được. Cậu im lặng chui ra khỏi chăn, rời khỏi lớp học và leo lên sân thượng hóng gió.

Ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm lấp lánh trên cao, từng ngôi sao như chạy thẳng vào tim Iruma. Cậu im lặng ngắm nhìn khung cảnh xinh đẹp này rung động này. Cậu tập trung đến mức hoàn toàn không để ý rằng bên cạnh mình đã có thêm ác ma khác từ lúc nào.

“Ngài Iruma không ngủ được sao ạ?” Giọng nói quen thuộc của Alice vang lên bên cạnh Iruma. Cậu giật mình quay sang, nhìn thấy Alice cũng đang ngắm bầu trời trên cao.

“Ừm. Lâu lắm rồi không quay lại Nhân giới, không biết Nhân giới bây giờ như thế nào.” Iruma nói.

Và rồi cả hai chìm vào im lặng. Hai ác ma trẻ tuổi cứ đứng đó, tận hưởng làn gió đêm khoan khoái lướt qua gò má, bờ mi, mái tóc, mắt ngắm bầu trời, ngôi sao và mặt trăng tỏa sáng rực rỡ.

“Không biết tôi có thể hỏi một câu được không?” Bỗng nhiên, Alice hỏi.

“Azz-kun hỏi đi.” Iruma mỉm cười. Cậu quay đầu nhìn Alice bên cạnh, đôi mắt như mặt trăng hái trên trời xuống. Alice cảm thấy, ngay cả mặt trăng cũng không xứng được dùng để miêu tả Iruma. Ở Ma giới này không có thứ gì đủ lộng lẫy, xinh đẹp như ngài Iruma của cậu.

“Là do nhiệm vụ này nên ngài mới thú nhận chuyện mình là con người với chúng tôi phải không ạ?” Alice thật sự rất vui khi ngài Iruma đã chọn nói cho mình biết bí mật này đầu tiên, cho dù sau đó ngài ấy đã nói ngay cho các ác ma khác của lớp thì không thể phủ nhận, ngài ấy đã nói cho cậu biết trước tiên. Ngài ấy xem trọng cậu hơn ác ma nào hết. Nhưng khi nhận được nhiệm vụ, một suy nghĩ đã nảy lên trong đầu Alice: Có phải do nhiệm vụ này nên ngài Iruma buộc phải nói ra bí mật của ngài ấy hay không?

Không hẳn.” Iruma nói. Cậu khựng lại một chút như đang sắp xếp từ ngữ, đến khi Alice có chút mất kiên nhẫn mới chậm rãi nói ra lý do: “Tớ đã luôn muốn nói cho các cậu biết, mặc cho mẹ của Azz-kun đã nói bạn bè thì không nhất thiết phải tiết lộ tất cả bí mật của nhau. Mang trong mình bí mật lớn đến thế này, tớ đã rất sợ hãi và mệt mỏi. Tớ sợ rằng các cậu sẽ bỏ rơi tớ, xa lánh tớ sau khi biết chuyện, cũng rất mệt mỏi vì phải giữ kín như bưng mọi thứ.”

“Mẫu thân?” Alice ngạc nhiên. Ngài Iruma gặp riêng mẫu thân lúc nào vậy? Chẳng lẽ....

“Tớ gặp riêng mẹ cậu lúc đi vệ sinh hôm sang nhà cậu ăn mừng kết thúc Lễ hội Thu Hoạch.” Iruma giải thích: “Tớ muốn mình có thể nói cho các cậu biết bí mật này một cách đường đường chính chính chứ không phải lỡ miệng nói ra như với thầy Balam, cũng không muốn chờ cho các cậu tự phát hiện rồi tra hỏi. Bây giờ nói ra được rồi, tớ thấy thoải mái lắm. Tớ thật lòng rất biết ơn các các cậu vì đã không ghét bỏ tớ sau khi biết tớ là con người. Cậu biết không, khi còn ở Nhân giới tớ cô đơn lắm. Chẳng có ai bên cạnh, ba mẹ thì luôn biến mất hay đẩy tớ vào những việc nguy hiểm thôi. Đôi khi tớ nghĩ mình bất hạnh xiết bao. Mỗi lần đi làm thêm, nhìn thấy các bạn đồng trang lứa đi chơi với bạn bè, cười nói bên bạn bè là tớ lại cảm thấy ghen tị. Khi còn ở Nhân giới, lâu lâu tớ lại nghĩ rằng rốt cuộc mình đã phạm phải tội tày trời gì ở kiếp trước mà kiếp này khổ quá. Sau đó tớ bị ba mẹ bán cho ông, tớ đến Ma giới, được gặp các cậu, tớ cảm thấy quyết định bán tớ đi của ba mẹ là quyết định sáng suốt nhất mà hai người họ từng làm cho tớ.”

Alice sửng sốt. Lửa giận trong lòng cậu cháy bừng, không khí xung quanh cũng nóng lên, sau lưng bắt đầu xuất hiện từng đốm lửa rực cháy to bằng nắm tay Sabro.

“Vậy.....ngài có hận ba mẹ mình không?” Alice nghe giọng mình nghẹn ngào.

“Đã từng.” Iruma tựa lưng lên lan can, đôi mắt vô thần nhìn cửa lên sân thượng: “Sau này tớ lại cảm thấy may mắn vì ba mẹ đã bán tớ cho ông. Nếu ba mẹ không bán tớ, vậy tó sẽ không gặp được các cậu. Bây giờ tớ có ông, Opera-san, Azz-kun, Clara, các bạn trong lớpp Cá Biệt, thầy Kalego, thầy Balam, các thầy cô, các bạn lớp khác, chị Ameri,..... Tớ chưa từng nghĩ mình sẽ hạnh phúc như bây giờ.”

Alice đứng đó, trố mắt nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sao của Iruma. Có cơn gió đêm thổi qua, tinh nghịch nhảy múa với mái tóc mềm mại của cậu, làm tim Alice xuyến xao vô cùng.

Tối nay, có hai ác ma trẻ mất ngủ.

Tối nay, cũng có hai ác ma trưởng thành mất ngủ.

“Cậu tin được không, cái đám đó mang vali hành lý như đi chơi! Đứa nào đứa nấy vác hai ba cái vali to sụ, to gấp đôi cơ thể tụi nó!” Kalego tức giận ngồi trong văn phòng của Balam, uống từng hớp ma trà nóng hổi rồi than vãn với cậu bạn thân của mình.

“Thôi nào!” Balam đã gỡ chiếc mặt nạ ra từ lâu. Khuôn mặt với vết rách sâu để lộ hàm răng nanh dữ tợn mỉm cười.

“Không biết nhiệm vụ lần này sẽ kéo dài bao lâu. Babyls nhờ cậu, Shichirou.” Kalego đặt tách ma trà của mình xuống, nghiêm túc nhìn Balam đang ngồi đối diện.

Thấy Kalego nghiêm túc đến vậy, Balam cũng đặt tách ma trà của mình xuống bàn, trịnh trọng đáp lại: “Tớ đã biết.” Sau đó không báo trước, hắn chồm qua, đặt lên môi cậu bạn thân của mình một nụ hôn.

“Sao lại...đột ngột vậy.” Kalego giật mình, tai hắn đỏ bừng như mới được luộc chín trong nồi nước sôi sùng sục.

“Chúng ta đang hẹn hò mà.” Balam mỉm cười: “Tớ có quyền hôn người yêu của mình chứ.”

Cả hai đã chính thức hẹn hò được hai tháng hơn, thế mà cả hai vẫn như những người bạn thân thiết. Hắn đã tỏ tình, Kalego cũng đã đồng ý. Thế mà giờ đây, hai ác ma bọn họ chẳng khác gì với khi làm bạn thân. Chẳng có những đụng chạm thân mật hay những cái hôn, cái ôm tình tứ. Chỉ có ngồi đối diện nhau uống ma trà hay nói chuyện phiếm. Balam hắn muốn....xa xôi hơn nữa.

“Không...chỉ là....sau này hôn nhớ báo trước. Tớ vẫn chưa quen với sự thay đổi này.” Kalego đằng hắng. Hắn cầm tách ma trà lên uống, cố gắng che lại sự lúng túng trên gương mặt bằng tách ma trà bé nhỏ.

Balam bật cười. Hắn ngồi xuống bên cạnh Kalego, tay nắm chặt tay Kalego. Lát sau, hắn cảm nhận bàn tay của Kalego siết chặt lại.

Sáng hôm sau khi trời mới tờ mờ sáng, lớp Cá Biệt đã háo hức leo lên xe ngựa do Sở Ma quan phái đến, lên đường đến Cánh cổng. Bọn họ ồn ào đến mức Kalego phải thả Cerberus ra mới làm tụi nó im miệng được.

Trước khi đến, Lớp Cá Biệt đã nghĩ nơi này sẽ có một Cánh cổng thật lớn thật hầm hố, xung quanh là các hàng rào phong tỏa như Babyls phong tỏa Royal One ngày xưa. Không ngờ mọi thứ không như tưởng tượng. Đến nơi, thứ duy nhất cả lớp Cá Biệt nhìn thấy là một tòa nhà màu trắng khoảng năm tầng, xung quanh trống hoác không cây cũng chẳng cỏ.

Bọn họ không hề biết nơi đây là đâu. Cả quãng đường đi, toàn bộ rèm của xe ngựa đều được buông xuống, trong xe được ếm thần chú cách âm cao cấp nhất nên hoàn toàn không nghe được tiếng động gì. Lied đã thử sử dụng năng lực dòng dõi của  mình và nó hoàn toàn vô dụng. Cậu chẳng nghe thấy ngoài gì tiếng hít thở của chính bọn họ trong xe. Đồng hồ, la bàn, tất cả thiết bị có thể cho biết thời gian, phương hướng đều bị vô hiệu hóa.

Ngài Azazel Henri đã đứng trước cửa tòa nhà màu trắng để chờ bọn họ từ lâu. Thấy bọn họ đã xuống xe hết, Sở trưởng Sở Ma quan dẫn cả bọn vào tòa nhà, đi xuyên qua dãy hành lang dài và vào một căn phòng. Cả quãng đường đi, lớp Cá Biệt không nhìn thấy bất kì ác ma nào. Cả tòa nhà lớn đèn đóm sáng trưng yên ắng đến mức như bị bỏ hoang. Mãi đến khi bước vào căn phòng kia, bọn họ mới nhìn thấy ác ma khác ngoại trừ bọn họ.

“Hê lô mấy đứa. Cuối cùng chúng ta cũng được gặp nhau, anh là đội trưởng đội mình. Tên anh là Maximilian Typhon, mấy đứa cứ gọi là anh là anh Lian.” Thấy bọn họ vào, ác ma đang ngồi trong góc hào hứng vọt về phía lớp Cá Biệt, tay bắt mặt mừng với từng ác ma.

“Bọn anh cũng tính đến Sở Ma quan hay tạt qua Royal One làm quen với mấy đứa trước mà bận quá, không có thời gian.” Anh ta nói, tay cầm tay Kalego lắc lia lịa, lắc đến mức mặt Kalego nhăn tít lại, thế nhưng hắn lại không thể hất tay ác ma kia ra được, anh ta nắm quá chặt.

Iruma nhận ra ác ma này ngay. Đây chính là ác ma đã nói cậu đừng hoảng loạn trong cuộc họp lần trước.

Maximilian rất cao. Tuy không cao bằng Sabro nhưng vẫn cao hơn lớp Cá Biệt mấy cái đầu, ngay cả thầy Kalego cũng có chút lép vế khi đứng bên cạnh anh ta. Tóc Maximilian được búi gọn sau gáy bằng một chiếc trâm với những sợi dây bạc xinh đẹp. Anh ta mặc đồ rất mốt ma, Iruma đã từng vô tình nhìn thấy bộ quần áo này trên tạp chí chị Elizabeth mang đến trường, hông đeo một chiếc vòng sỏ đầy lông vũ nhiều màu và một chiếc sáo nho nhỏ màu tím đen không rõ chất liệu.

Bắt tay hết tất cả ác ma, anh ta với tay vào không khí, túm Soy Purson đang ẩn thân. Thấy gương mặt không tin được của cậu ta, Maximilian chỉ cười rồi bảo: “Anh quen nhiều ác ma họ Purson lắm. Cũng biết được cách tìm ra bọn họ trong nháy mắt.”

“Ngầu quá đi!” Lied nhìn Maximilian đầy hâm mộ. Cậu đã từng thử rất nhiều cách khác nhau nhưng chưa bao giờ tìm được Soy. Có một lần cậu vô tình túm được Soy, nhưng Lied thừa biết do cậu ta cố tình để cậu túm.

“Mấy đứa muốn học không? Anh có thể dạy.” Maximilian nháy mắt, thu hoạch được một mớ tiếng hoan hô của các ác ma trẻ, chỉ có mỗi Soy là tuôn mồ hôi như mưa.

Maximilian giới thiệu xong xuôi, ác ma còn lại trong phòng cũng lên tiếng “Amour Charybdis, gọi gì cũng được.”

Anh ta không được niềm nở như Maximilian nhưng cũng không quá lạnh lùng. Iruma cũng có biết ác ma này. Anh ta là ác ma duy nhất ngủ suốt cả cuộc họp lần trước.

“Mấy đứa có thể gọi Amour là Chary-san. Sở Ma quan bọn anh hay gọi em ấy như vậy.” Maximilian nói. Amour đang chơi game nghe anh ta nói vậy thì ngẩng đầu, tuy tóc mái của anh ta đã che mất đôi mắt nhưng lớp Cá Biệt có cảm giác anh ta đang lườn Maximilian.

“Ngồi xuống đi, anh giải thích kế hoạch lần cuối cho mấy đứa.”

Trong lúc nghe Maximilian nói, lớp Cá Biệt lấy ma cụ ngụy trang có hình một chú dơi đen đã được phát từ trước ra, lần lượt đeo lên ngực áo. Ma cụ được làm rất khéo léo, nó chỉ nhỏ bằng một đốt ngón tay, nhìn từ xa hay nhìn gần chẳng khác gì một chiếc huy hiệu bình thường. Đeo ma cụ xong, bọn họ ngồi im cho Henri ếm thần chú phiên dịch lên từng người.

Nửa tiếng sau, mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi. Henri cũng ra hiệu cho tất cả đi theo mình.

Bầu không khí như nặng nề hơn. Dường như lúc này cả lớp mới ý thức được điều mình sắp làm và nơi mình sắp đến. Cả quãng đường đi không ai nói chuyện, tĩnh lặng đến mức bọn họ có thể nghe rõ tiếng nuốt nước miếng của nhau, hay tiếng hô hấp cố tình được làm cho nhẹ đi nhiều thật nhiều.

Herin dắt bọn họ xuống tầng hầm. Cánh cửa mở ra, lớp Cá Biệt sốc đơ người với những gì mình nhìn thấy.

Trước mặt bọn họ là một Cánh Cổng khổng lồ, nó lớn đến mức có mười Sabro trèo lên vai nhau đứng cũng có thể qua được một cách dễ dàng. Trên hai cánh cửa là các họa tiết xoắn ốc khó hiểu đen nhánh, được khắc nổi lên trên nền tím. Henri bước đến chiếc bục trắng gần đó, đặt tay lên bục và lẩm nhẩm. Chốc sau, chiếc bục sáng lên, một thứ gì đó phát sáng chảy ra từ trong bục. Chất lỏng kia chảy qua các vân gạch dưới sàn, chảy vào dưới Cánh Cổng khổng lồ. Ngay khi chất lỏng kia chảy vào, những họa tiết xoắn ốc vốn còn đen nhánh trên cánh cổng sáng lên một màu vàng kim rực rỡ. Chưa đến một giây sau, Cánh cổng bật mở. Bên kia Cánh cổng tối đen, bọn họ không thể thấy hay nghe bất kì thứ gì đằng sau nó.

Thấy cánh cổng đã mở, Henri rút tay ra khỏi bục, dặn dò lần cuối.

“Chúc các cậu thượng lộ bình an, sớm ngày quay về.”

Đó là câu cuối cùng bọn họ nghe trước khi bước vào Cánh cổng.”

Cuộc hành trình của lớp Cá Biệt tại Nhân giới đã bắt đầu. Tương lai muôn màu rực rỡ thế nào đang chờ đón bọn họ đây?

Forward
Sign in to leave a review.