ngốc nghếch, cả hai người

Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai | Call Me By Fire (Vietnam TV)
F/F
G
ngốc nghếch, cả hai người
Summary
nguyễn cao sơn thạch đần độn đến mức bày tỏ tình cảm của mình trong vô thức, để rồi khi im lặng giữa hai người kéo dài lâu tới mức chính chủ mới kịp phát giác ra bản thân vừa nói gì.
Note
i, nguyễn cao sơn thạch x lê trường sơn.ii, học đường.iii, tình yêu bọ xít cọ đít vào nhau.iv, ooc, lowercase.

Chapter 1

sơn chẳng nhớ rõ mình để ý tới người tên sơn thạch kia từ bao giờ, chỉ là mỗi lần nghe thấy chất giọng quen thuộc của người nọ, sơn sẽ vô tình đưa mắt đến, nhìn một hồi lâu, đủ lâu cho đến khi sơn giật mình xấu hổ quay ngoắt đi. thạch cao, cao lắm, không chênh với nó bao nhiêu đâu, nhưng nó vẫn thấy thạch lớn hơn nó nhiều mỗi lần cả hai đứng chung, và những lúc như thế, sơn thấy vật thể trong lồng ngực nó đập nhanh liên hồi, mũi nó trở nên thính bất thường, đôi mắt đeo cặp kính dày cộm quanh năm sáng lắm.

điên mất.

sơn gục xuống bàn thở dài. tự nhủ rằng cố nốt năm nay, sang năm trường trộn học sinh các lớp lên, chắc cũng không đến mức cùng lớp đến năm thứ 3 chứ nhỉ, mỗi lần gặp thạch nó như bị rút hết sinh lực vậy, oải kinh khủng, đầu ong ong chỉ toàn hình bóng thạch.

"sơn ơi, kì hai nhờ sơn giúp đỡ thạch nhen, bạn cùng bàn."

nó đoán trước khi chết bằng cái vất vả của xã hội thì nó sẽ bị giết bằng người bạn cùng bàn mới này trước. sơn nghe thấy rõ tiếng trống trong lồng ngực mình, to và vang tới mức hai tai nó ù đi trông thấy, không lọt nổi chữ nào trong suốt buổi học này.

;

thạch nghĩ người bạn cùng bàn mới này của thạch ghét thạch. ghét theo đúng nghĩa đen.

cái hôm mà thạch sang ngồi cạnh bạn, mặt bạn trắng bệch đơ người rõ lâu, cũng không thèm trả lời anh luôn. mỗi lần thạch thu hút sự chú ý của bạn bằng cách chọc vào vai hay gọi hai tiếng "sơn ơi", bạn ý đều giật mình hoảng loạn, lùi xuống tít cuối của ghế dài, thạch nghĩ nếu cả hai đang đứng, sơn chắc chắn sẽ chạy tuốt đi.

đối mặt với loại phản ứng như vậy, thạch bối rối vô cùng, quên luôn bản thân định nói gì, cuối cùng lại thôi, không nói gì nữa.

tai sơn da mỏng thật đấy, đỏ ửng lên, chạm vào chắc nóng sực luôn nhờ.

;