
Kết truyện (2)
Xin chào!
Đã lâu rồi mình không cập nhập lại cái kết nhỉ? Thực ra mình cũng bận quá nên chưa có thời gian để gõ cho xong, mà phần lớn lý do chủ yếu là vì mình quên xừ nội dung, và mình phải sửa lại một số lỗ hổng từ cái note ngu dại ngày xưa của mình :v. Thiệt chứ mình note có tầm 2 dòng cho mỗi arc mà tới khi gõ ra thì lại tới mấy trang.
Mình vẫn nhớ tối hôm ấy là lễ hội DIFF trận Ý - Mỹ, trời thì nóng và mình thì kiệt sức kinh khủng. Rồi đột nhiên, mình nhận được thông báo tin nhắn của hai bạn điền form và chia sẻ cảm nghĩ về fic. Phải nói là mình rất ngạc nhiên luôn vì vẫn có người còn đọc fic này, mà còn chịu đọc cái kết tóm tắt của mình nữa nên khiến mình rất vui. Và tối hôm ấy, mình đã tận hưởng buổi pháo hoa một cách trọn vẹn. Đồng thời mình quyết định cố gắng gõ cho xong kết truyện, nhưng tiếc là ‘Arc Làng Xoáy Nước’ này quá dài nên mình vẫn chưa thể gõ xong được cái kết trọn vẹn để các bạn biết Ụ w Ụ
Ngoài ra vẫn còn 1 vấn đề nữa, đó là mình hong vào được Wattpad, mà cũng hổng biết xài VPN sao luôn! Mình phải ra quán cafe mới vào được Wattpad và đăng chap này đó uhu Ụ w Ụ
Hoy tám đủ rồi, giờ chúng ta sẽ sẽ tiếp tục đi vào nội dung chính ha ^^
ARC VI: LÀNG XOÁY NƯỚC
Yeahh, cuối cùng cũng được đến đoạn này, đây chính xác là phần khiến mình quyết định viết nên câu chuyện này đó vì mình là fan lớn của thể loại phiêu lưu hành động giả tưởng ;))
Đại loại thì trên hành trình chạy trốn, tạm thời Toru không dẫn Rin về Konoha, thay vào đó cậu ta đưa cô ấy đến Làng Xoáy Nước của mình để nhờ chuyên gia về phong ấn giúp đỡ. Đây cũng là lần đầu tiên Rin được đặt chân đến quê nhà của Toru. Mình sẽ mô tả một chút về quang cảnh ở nơi đây nhé.
Đầu tiên, ngôi Làng Xoáy nước này vốn là một hòn đảo nằm ngoài khơi xa - giữa đại dương với màn sương mù dày đặc bao quanh hòn đảo. Để đến được hòn đảo này chỉ có duy nhất một con đường, đó là bằng thuyền hoặc thông qua phương tiện trên không, nhưng dù là cái nào đi chăng nữa thì cũng rất khó do hòn đảo cũng được bảo vệ bởi những loài thủy quái khổng lồ như Kraken. Tuy nhiên, có một lối đi tắt kết nối giữa hòn đảo với đất liền thông qua thuật phong ấn mà cư dân ở đây đã phát triển, mình xin nhấn mạnh là con đường để đi vào hòn đảo này chỉ có những người lãnh đạo cấp cao mới biết thôi nha.
Rin với Toru sẽ đi bằng đường biển, cuộc hành trình của họ khá gian khổ vì họ gặp phải cơn bão, tuy nhiên nó cũng giúp cậu thoát khỏi sự truy đuổi của kẻ thù. Con thuyền nhỏ của họ lênh đênh giữa biển khơi, Toru xác định lối đi thông qua các vì sao trên bầu trời. Rin ngày càng yếu dần khiến cậu ta sốt ruột vô cùng, và cậu nhường hết toàn bộ lương thực của cả hai cho Rin lẫn chăm sóc bạn í rất tốt (10 điểm cho sự galant ;)).
Khi gần đến được hòn đảo, họ tiếp cận với lớp sương mù dày đặc mang vị muối biển khiến cả hai không thể nhìn thấy đường đi. Ngay lập tức, một con thủy quái khổng lồ xuất hiện và tấn công bọn họ khiến con thuyền nhỏ tan tành thành từng mảnh. Cả hai phải bám vào mảnh gỗ vỡ và cẩn thận lắng nghe âm thanh, bởi lẽ sương mù đã che giấu hành tung của con thủy quái. Nói chung trận chiến khá dai dẳng, nhưng khi tóm được Toru và nhìn thấy cậu, nó đã buông tha cho cả hai người họ. Sau đó Toru và Rin đã được sóng biển cuốn vào ven rìa bờ biển. Giờ thì đã đến lúc mình mô tả về ngôi làng gòi yeahh ;))
Bên trong làng Xoáy Nước là những tòa nhà đổ nát với rêu phong bám chặt, khung cảnh y chang trong mấy bộ phim hậu tận thế ấy nhưng sẽ mang sắc thái tươi xanh hơn. Những tán cây rậm rạp với những dây leo chằng chịt, chim chóc rực rỡ sắc màu và những đóa hoa cúc dại mọc xen kẽ trên lối đi. Kiến trúc nhà cửa ở đây cũng khá là kỳ lạ - được mình lấy cảm hứng từ nền văn minh Maya, trong đó khắp mọi nẻo đường là những hoa văn xoáy nước khắc đều trên những đống gạch vụn đổ nát. Túm lại ý của mình là đoạn này mình sẽ xây dựng từ góc nhìn của Rin, một người quá quen thuộc với văn hóa và kiểu kiến trúc ở Hỏa Quốc, và bây giờ lần đầu tiên cô ấy được tận mắt chứng kiến cảnh một đế chế từng một thời thịnh vượng nhưng nay chỉ còn là những mảnh vụn đã lụi tàn.
Toru dẫn Rin đến ngọn hải đăng gần đấy để gặp một người phụ nữ già đã hơn trăm tuổi, bà ta biết rất nhiều về phong ấn còn sót lại của tộc Uzumaki. Toru đã hỏi bà có cách nào có thể tháo bỏ Tam Vĩ trong người của Rin không nhưng bà ta lắc đầu, một khi Jinchuuriki thoát ra bên ngoài thì vật chủ chắc chắn sẽ chết. Giờ đây tất cả những gì bà ấy có thể làm là tạo ra một con dấu phong ấn chắc chắn hơn có thể chế ngự được Tam Vĩ bên trong cô. Và Rin cũng phải tự mình tìm cách hòa hợp với con Vĩ Thú này.
Để thực hiện phong ấn thì bà lão cần chuẩn bị một số dụng cụ, do đó Rin và Toru buộc phải nán ở đây trong vài ngày. Cũng nhờ vậy mà Rin có dịp được biết rõ hơn về quá khứ của Toru, cậu từng là một cậu nhóc hiếu động rất thích lặn biển với đám bạn và thường xuyên phá phách trong khu rừng. Mẹ cậu ta rất xinh đẹp và là cháu gái của tộc trưởng, nên có thể nói Toru sống rất giàu có (đó là lý do chính khiến cậu ta không biết cách nấu ăn) và không thiếu thốn điều gì ngoại trừ người cha bí ẩn của mình.
Không lâu sau, chiến tranh nổ ra và tộc Uzumaki bị quân thù tứ phía bao vây do có mối quan hệ sâu sắc với Làng Lá, mà một phần cũng là vì họ nắm trong tay các bí thuật về phong ấn hùng mạnh nên kẻ địch muốn cướp chúng. Thêm vào đó, họ đã bị một người trong tộc phản bội và tiết lộ con đường thâm nhập vào bên trong hòn đảo. Mà mấy bạn biết rồi đó, ngôi làng này có tí tẹo, cả đống shinobi cấp bậc cao tấn công thì có mà tiêu cả lũ. Trong khi đó họ còn không có jinchuuriki để tự vệ nữa nên dù chiến đấu rất anh dũng, việc ngôi làng này bị diệt vong chỉ còn là điều sớm muộn.
Để bảo vệ Toru, mẹ của cậu đã hy sinh bản thân để cứu cậu ấy. Sau đó Toru được bà lão chăm sóc một thời gian, bà dạy cho cậu ta một số thuật phong ấn và các nhẫn thuật khác. Lúc này Toru có nhận thức hơn và cậu tò mò về cha của mình. Cậu tìm được bức ảnh của cha và mẹ đang đứng cùng nhau nhưng nó bị cháy xém nặng, tất cả những gì cậu ta có thể biết được đó là hiện tại ông ta đang ở Konoha thông qua phù hiệu của làng. Từ đó, Toru một mình đến Konoha để truy tìm người cha bí ẩn của mình.
Vào buổi chiều, Rin dạo quanh bãi cát trắng để ngắm cảnh biển, có thể nói biển ở đây đẹp hơn nhiều so với Konoha đúng như những gì Toru từng nói. Vô tình cô nhìn thấy Toru đang ngồi trên mỏm đá, từng cơn gió thổi nhẹ mái tóc đỏ của cậu và ánh chiều tà khiến cậu ta trông rực rỡ như một ngọn đuốc rực cháy. Mình muốn nhấn mạnh khung cảnh này vì nó sẽ có liên hệ với hình ảnh quá khứ của mẹ cậu ấy.
Cậu hỏi Rin có muốn đến một nơi bí mật của cậu không, Rin ngạc nhiên vì không hiểu sao cậu ta lại có nhiều nơi bí mật đến như vậy. Tất nhiên là Rin đồng ý và cậu dẫn cô đến một hang động được tạo thành bởi sự xói mòn của những cơn gió biển và quá trình bào mòn của sóng biển. Hang được bao phủ bởi những thạch nhũ lấp lánh và những cây nấm phát sáng màu xanh dương. Bên trong hang là một hồ nước rộng thông với biển, trong hồ này có rất nhiều loài cá đủ màu sắc mà Rin chưa từng nhìn thấy trong đời.
Toru đẩy cô xuống mặt hồ khiến cô ấy hốt hoảng một phen, rồi cậu cũng nhảy theo và dẫn cô lặn xuống phía dưới. Phải nói là quang cảnh sâu dưới mặt hồ còn đẹp hơn cô ấy tưởng tượng, những đàn cá bơi thành đàn bao quanh giữa hai người họ, những loài sứa phát sáng và những hòm châu báu lấp lánh không biết từ đâu ra. Nói chung mình muốn khung cảnh này phải lộng lẫy và rực rỡ hết mức có thể.
Khi trời tối dần, Rin và Toru đốt lửa trại và hong khô quần áo của mình ở bên cạnh, Rin phải mặc tạm đồ của bà lão. Ban đêm ở đây cũng đẹp không kém với hàng triệu vì sao lấp lánh đang tỏa sáng trên bầu trời cao, Rin nhận ra Toru rất yêu thích thiên văn học, cậu say sưa giải thích những ngôi sao và lịch sử của chúng, cách các thủy thủ sử dụng chúng để dẫn đường cho Rin nghe. Và khi cả hai chạm mắt nhau, trái tim của Rin đã đập thình thịch trước nụ cười của cậu ấy. Rin nhận ra mình đã thích Toru từ lúc nào không hay. À cảnh này mình có phác thảo này vì đây là cảnh mà mình thích nhất do nó lãng mạn gì đâu á, tiếc là tấm đó lạc trôi đâu mất tiêu Ụ w Ụ.
Rin cũng sẽ được trải qua các hoạt động thường nhật của làng Xoáy Nước cùng một số người dân ở đây (họ là một nhóm nhỏ còn sống sót và lựa chọn quay lại ngôi làng thay vì xa xứ). Và, có một đứa nhóc con rất dễ thương tên là Shun, nhóc này rất thích Rin (như một người chị cả) và hay tìm cách chọc ngoáy Toru để cậu tránh xa cô ấy. Nói chung thằng nhóc này quậy lắm, hay chơi trò dùng thủy thuật tạt nước vào mặt Toru. Nhưng mà được cái nó cute hột me gì đâu, kiểu ngây ngô tinh nghịch của con nít á. Toru dù hay la Shun nhưng được cái cưng nó lắm nha, thường âm thầm bảo vệ và dạy dỗ nó do Shun có quá khứ khá giống cậu. Nói chung phân đoạn này giống như cảnh một gia đình bình thường vậy, mục đích mình thêm nhân vật này vào là để thúc đẩy mối quan hệ của Rin và Toru, đồng thời giúp nhịp điệu câu chuyện nhẹ nhàng hơn và tăng tính hài hước, chữa lành hơn.
Quay lại với vấn đề phong ấn, để có thể thực hiện được nghi lễ, bà lão cần một số dụng cụ cùng các loại thảo mộc đặc biệt vốn chỉ có thể tìm thấy ở mật thất của hòn đảo. Do đó Toru và Rin (nằng nặc đòi đi theo cho bằng được) đã cùng nhau thu thập các nguyên liệu. Ở đoạn này mình sẽ đẩy mạnh tính phiêu lưu và ma mị khi trong mật thất có rất nhiều bẫy và cấu trúc lối đi khá phức tạp. Bạn nào mà xem phim The Mummy rồi hoặc mấy phim truy tìm kho báu thì chắc hẳn sẽ dễ dàng hình dung được hen. Với cả Toru cũng sẽ nhận được cây cung cổ xưa của tộc Uzumaki, cây cung này sẽ là vũ khí quan trong giúp cậu ta tấn công từ xa và dùng được thuật Hiraishin. Lúc lựa chọn vũ khí cho Toru, mình cũng có hơi phân vân nên cho cậu ta dùng cái gì, nhưng mình quyết định sẽ là cung tên vì mình thấy dáng đứng nó ngầu gì đâu á :D
Buổi lễ phong ấn diễn ra trong ngôi đền tại vị giữa hồ nước lớn nằm sâu trong đảo, gió nổi lên làm nước của mặt hồ xoay tròn, tạo thành một xoáy nước khổng lồ và dữ dội bao quanh ngôi đền, tiếng chuông gió kêu leng keng tạo cảm giác rất ma mị. Khung cảnh này sẽ trông nguy hiểm và huyền bí một tí, giống mấy bộ phim trấn yểm linh dị ớ mí bạn. Tuy bà lão thành công phong ấn cho Rin, nhưng cái giá phải trả lại là sinh mạng của bà ấy. Bà an ủi Rin rằng đây không phải là lỗi của cô, đây chính là sứ mệnh mà bà ấy cần thực hiện, cũng là lý do mà bà vẫn còn sống cho đến tận bây giờ. Ít nhất thì bà ấy đã được chết ở quê hương của chính mình, rồi bà sẽ sớm đoàn tụ với những người thân đã mất.
Cả hai nán lại đảo một thời gian để cùng một số cư dân Uzumaki mai táng cho bà lão theo đúng phong tục của ngôi làng. Trong lúc đó Rin ngày càng gắn bó hơn với làng Xoáy Nước, cô ấy tự hỏi liệu mình có còn muốn trở về Konoha không. Vì khi quay trở lại làng, cô ấy sẽ không bao giờ có thể bước ra ngoài lần nào nữa (vì lúc này Rin đang là jinchuuriki đó mấy bạn, tất nhiên cô ấy phải bị giám sát thui). Thế nhưng Toru vẫn nhất quyết quay về, do đó họ đã có một trận cãi nhau nhỏ. Tuy hiểu cảm giác của Rin, nhưng cậu biết chắc rằng một mình cậu không thể nào bảo vệ được cô ấy, hơn nữa Rin còn có những người bạn của mình ở làng. Cậu tin họ sẽ không bao giờ xa lánh cô ấy. Ngày hôm sau, cả hai lên đường quay trở về với nhiều tâm tư khác nhau. Họ di chuyển bằng con đường tắt do bà lão đã chỉ hết mọi lối đi cho Toru. Trước khi có thể hoàn toàn rời đi, những con thủy quái đã trồi lên, chúng rú lên như thể đang chào tạm biệt bọn họ. Arc làng Xoáy Nước cũng kết thúc tại đây.
Phải công nhận là nó khá là dài nhỉ? Nhưng mà đây là arc mà mình thích đến mức quyết định viết fic này vì mình được thỏa sức sáng tạo đó mấy bạn. Mình không biết là plot có đủ sức lôi cuốn các bạn không vì quả thực là nó quá dài và mang nặng yếu tố phiêu lưu giả tưởng, cả slice of life nữa nên có thể sẽ không hợp gu với một số người. Mà fic này còn đỡ chớ fic “Hai sứ giả” mình bung lụa điên luôn, nói chung mấy cái thể loại phiêu lưu kỳ ảo là mình khoái lắm haha Ù w Ú
Nội dung đoạn kết phần 3 (có lẽ cũng là phần cuối) sẽ được mình đăng lên sớm nhất sau khi mình gõ xong, vì hiện tại arc này quá dài, mà arc tiếp theo cũng không thua kém nên mình nghĩ bỏ vào chung thì các bạn sẽ đọc mỏi mắt luôn nên mới tách ra đó haha ;))
Dù sao thì, rất cảm ơn các bạn đã đọc đến đây ^^