[JPSS] I hate you as much as I love you

Harry Potter - J. K. Rowling
F/M
Gen
M/M
G
[JPSS] I hate you as much as I love you
Summary
On the first night of his arrival at Hogwarts, Severus Snape dreamed that he was talking to a DragonHe always thought that dream was silly, he had never seen a picture of a black Dragon even in his mother's old book from the old days, yet he and it talked very harmoniously, as if that Dragon was the boy himselfThe problem was that the boy didn't know he was a Dragon HalfbloodAnd how the future, fate and that bloodline tied him to another boy-----------------------------------------------Warning: very slow updateI write this with my mother language, maybe I'll find a way to translate it into English in the future. Hope it not hard to understand when you use translation apps
Note
I don't own any characters, they belong to J.K Rowling
All Chapters

Chapter 3

Không ổn

Không ổn chút nào

Những năm học tại Hogwarts của Severus Snape không hề yên bình như cậu bé từng nghĩ

Bắt đầu ngay từ ngày đầu tiên cậu tới trường, ngay buổi Lễ phân loại

Sau một chuyến đi kì quái nhưng đầy phấn khích trên những chiếc thuyền do con mực khổng lồ kéo, bọn trẻ năm nhất được dẫn qua một canh cổng to, dẫn đến Đại sảnh đường. Severus, mặc dù đã được nghe mẹ kể về Hogwarts rất nhiều, rất nhiều lần, nhưng để nhìn thấy một Đại Sảnh Đường rộng mênh mông với hàng ngàn ngọn nến thắp sáng đang lơ lửng trong không khí là một trải nghiệm hoàn toàn khác. Có bốn chiếc bàn dài được kê trong phòng, chứa đầy nhóc những học sinh các năm lớn hơn đang nhìn lũ trẻ năm nhất với biểu cảm tò mò. Chiếc bàn với những sắc áo đỏ - vàng kim kèm biểu tượng của Sư tử, Gryffindor dũng cảm, nằm ở ngoài cùng. Kế đó là Ngôi nhà của sự trung thành - với biểu tượng là con Lửng, Hufflepuff với màu áo vàng. Bên cạnh nữa là Ngôi nhà Quạ màu xanh lam, tượng trưng cho sự thông thái và trí tuệ - các Ravenclaw. Cuối cùng, Slytherin - Ngôi nhà của những con Rắn bạc trên nền vải xanh lục, tượng trưng cho sự khôn ngoan, khéo léo và xảo quyệt

Severus nuốt nước bọt – Ngôi nhà của mẹ cậu

Lily, cũng như mọi đứa trẻ năm nhất khác, hết sức ngạc nhiên và hoàn toàn bị thu hút bởi vẻ đẹp tráng lệ của Đại Sảnh Đường. Không chỉ những ngọn nến bay, các ô cửa kính in hình người và các sinh vật đầy màu sắc đang chuyển động không ngừng, như thể họ đang sống, và hoàn toàn có thể bước ra từ tấm kính. Trần nhà cao chót vót, và được yểm một loại bùa chú khiến mọi người có thể ngắm bầu trời đầy sao, trông hết sức huyền ảo. Severus tự hỏi đó có phải bầu trời thật sự đang treo trên Hogwarts không, hay chỉ đơn giản là một loại bùa chú ảo ảnh để khiến các học sinh tạm thời quên đi mưa gió ngoài kia

Cô bạn cậu có vẻ sắp nhảy lên vì phấn khích rồi, trong khi Severus vẫn lo lắng không nguôi. Trải nghiệm đầu tiên về việc kết bạn ở Hogwarts kết thúc không được tốt cho lắm, thật ra đó là cách nói giảm nói tránh so với những gì đã xảy ra trong khoang tàu ấy. Severus vùi mặt vào hai lòng bàn tay một chút, vậy là cậu đã gây sự với hai người cùng năm với cậu, không biết hai cậu bé Lupin và Pettigrew sẽ nghĩ gì về chuyện này. Đó là chưa kể Potter và Black đều là phù thủy thuần huyết, và là người thừa kế trẻ của hai dòng họ lớn trong giới phù thủy nữa chứ. Tuyệt thật, cậu còn chưa đến Hogwarts mà đã gây thù chuốc oán rồi

Chà, mặc dù là hai kẻ đó cũng xứng đáng với cơn thịnh nộ của Lily thật

“Sev à, bồ nghĩ chúng ta sẽ vào Nhà nào? Ravenclaw nghe có vẻ rất tuyệt – Ngôi nhà của Tri thức, hợp với bồ lắm đó! Chà, Hufflepuff Trung thành, cũng không hề tồi chút nào, mình rất thích màu vàng. Gryffindor, chậc, ngài Godric có vẻ là một người rất đáng được tôn trọng, tuy nhiên sau lúc nãy thì mình thấy bớt nhiệt tinh rồi” cô bé xoa xoa cằm “Còn lại là, ừm, Slytherin? Ồ đúng rồi, Slytherin, Ngôi nhà của mẹ bồ đúng không Sev?”

“Ừ, mẹ mình từng ở Slytherin. Mình cũng rất muốn vào đó. Mẹ có nói rằng nếu mình cố gắng xin chiếc mũ, có khả năng nó sẽ đưa chúng ta đến Ngôi nhà mà minh muốn”

“Chà, có lẽ mình sẽ thử xem sao. Nhưng mình nghĩ là khó đấy, nếu các học sinh đều muốn vào một Nhà nào đó thì các Nhà còn lại sẽ trống trải lắm”

“Mình đoán vậy…”

Lily nhìn Severus chằm chằm rồi cô bé bất chợt mím môi “Sev, bồ muốn nói gì đó với mình đung không? Từ nãy đến giờ nhìn bồ bồn chồn lắm đấy”

Quả nhiên chỉ có Lily mới có thể hiểu rõ tâm trạng Severus

“N-nếu chúng ta bị phân ra 2 Ngôi nhà khác nhau thì sao Lily? Bồ sẽ có bạn mới, với tính cách thân thiện của bồ sẽ có nhiều người thú vị muốn làm bạn với bồ lắm, và-và bồ sẽ nhanh chóng quên đi đứa nhàm chán là mình thôi-”

Lily cau mày và ôm lấy 2 bên mặt Severus, giọng nói cứng rắn “Nghe này Sev, chúng mình đã thảo luận về vấn đề này RẤT NHIỀU LẦN rồi, và mình khẳng định với bồ, lần thứ 91, rằng kể cả khi mỗi người chúng ta có bạn mới, hay có người yêu, hoặc cưới vợ cưới chồng rồi đi chăng nữa, thì chúng ta vẫn mãi mãi là bạn, và điều đó sẽ KHÔNG BAO GIỜ thay đổi” Cô bé mỉm cười, và điều đó khiến Severus cũng nở một nụ cười ấm áp tương tự

Cậu bé đã lo lắng gì chứ? Lily không bao giờ thất hứa, và cậu có cảm giác rằng, dù cuộc đời có ném vào mặt cậu bao nhiêu sóng gió đi chăng nữa, thì Lily cũng sẽ ở đó chia sẻ với cậu thôi

Tình bạn của họ, là một tia sáng cho cuộc sống tối tăm của Severus

2 đứa trẻ nhanh chóng im lặng khi giáo sư McGonagall lấy một chiếc ghế đẩu cao và đặt trên đó chiếc mũ Phân Loại. Trông nó nâu xỉn, cũ mèm và vá chằng vá đụp
Cũng sẽ là một điều hợp lý nếu chiếc mũ đã tồn tại từ thời các nhà sáng lập, Severus thầm nghĩ

Bọn trẻ nhìn chằm chằm cái mũ một lúc, rồi cái mũ vặn vẹo, các nếp nhăn trên mũ chuyển động như thể là cái miệng, rồi nó hát một bài cực kì dài dòng về bốn Ngôi nhà ở Hogwarts

Từng đứa trẻ được giáo sư McGonagall gọi tên để phân loại. Có đôi khi việc phân loại rất nhanh chóng, chiếc mũ còn chưa đội hẳn lên đầu đứa trẻ đã hô to tên ngôi nhà. Ngược lại, một số trường hợp chiếc mũ sẽ trầm ngâm, và có lúc nó mất đến vài phút để phân loại học sinh

Một trong số đó là Sirius Black

Cậu trai trẻ tóc đen trông hơi căng thẳng, tiến đến chiếc ghế đẩu. Sau khi đội chiếc mũ Phân Loại, Sirius nhăn mặt, và thậm chí còn hơi thấp giọng gầm gừ gì đó với cái mũ, trông có vẻ rất cương quyết

“Gryffindor!” chiếc mũ la lớn. Gương mặt cậu bé từ từ dãn ra và nở một nụ cười lớn. Trong khi Sirius hăng hái chạy xuống bàn Gryffindor ngồi trước sự chào đón của những chú Sư tử đỏ, thì một số người bên nhà Slytherin trông không được hài lòng cho lắm. Một học sinh lớn tuổi (trông có vẻ là năm Bảy), với mái tóc vàng bạch kim được chải chuốt kĩ và chiếc huy hiệu Huynh trưởng lấp lánh trên ngực, đang có vẻ mặt rõ ràng là không ủng hộ tình huống này. Bên cạnh anh ta là một cô gái có phong cách tiểu thư, với mái tóc nâu đậm với nhiều lọn tóc vàng, hiện cũng đang nhăn mặt và thì thầm gì đó với anh chàng Huynh trưởng. Và không chỉ riêng 2 người họ, hầu như các Slytherin cũng trố mắt nhìn người thừa kế trẻ nhà Black. Severus nhanh chóng nhớ lại truyền thống học Nhà Slytherin của cậu trai kia, chắc hẳn những vị quý tộc thuần chủng phải bất ngờ ghê gớm lắm

Lần lượt Potter, Lupin và Pettigrew cũng vào Gryffindor. Potter? Cậu ta mà không vào Gryffindor chắc giờ chiếc mũ Phân Loại đã chẳng còn lành lặn. Lupin? Điều đó ổn, mặc dù Severus đã nghĩ cậu ta hơi hướng Hufflepuff hoặc Ravenclaw hơn. Pettigrew? Được rồi, có lẽ Severus đã thầm khinh bỉ một chút. Tên nhóc ấy đã vấp bậc thang suýt ngã khi bước lên bậc thang lúc giáo sư McGonagall gọi tên cậu, thành công kiếm được cả một tràng cười cho Đại Sảnh Đường. Đến cả chiếc mũ Phân Loại cũng mất đến gần 5 phút mới quyết định cho cậu ta vào Ngôi nhà Sư tử

Và khi đi xuống, cậu ta lại suýt ngã thêm lần nữa. Cả Đại Sảnh Đường cười nghiêng ngả, đến cả giáo sư McGonagall cũng không nhịn nổi mà bật cười, sau đó bà nắm tay lại, ho nhẹ để che giấu sự thất thố và gọi các học sinh kế tiếp

Khi cái tên “Lily Evans” được xướng lên, Severus bất chợt cứng người. Cô bạn tóc đỏ bên cạnh cậu cũng hơi hơi căng thẳng mà bước lên chiếc ghế đẩu cao. Có vẻ Lily và chiếc mũ đã trò chuyện một chút, gương mặt cô bé từ căng thẳng cũng dần thả lỏng, như thể chiếc mũ đã thuyết phục cô một điều gì đó. và khi nó hô to “Gryffindor!”, Severus nghĩ, chà, đời cậu toi rồi

Úp mặt vào lòng bàn tay và rên rỉ một chút, Severus nhìn Lily rạng rỡ đi đến bàn của những con Sư tử đỏ. Rồi như nhớ ra điều gì, cô bé quay lại và nở một nụ cười buồn về phía Severus

Cả cậu và cô đều biết cả hai sẽ không được phân vào một Nhà

Và Severus sẽ chẳng tức tối đến thế, nếu tên Black và Potter không nhìn cậu một cách đắc thắng

Khi người phù thủy lớn tuổi gọi tên cậu, Severus hơi cúi mặt mà đi đến chiếc ghế đẩu, những lọn tóc đen che đi gương mặt cậu bé. Chiếc mũ vừa đặt lên đỉnh đầu đen nhánh liền cất giọng nói vui vẻ

“Ái chà, xem chúng ta có gì ở đây nào? Không phải là người thừa kế dòng họ Prince sao?”

Severus ngạc nhiên, ngước nhìn chiếc mũ. Người thừa kế dòng họ Prince? Cái quái gì thế?

Chiếc mũ cười khẩy, và Severus biết chỉ mình cậu có thể nghe nó, vì những lần phân loại trước hoàn toàn không thể nghe chiếc mũ nói gì với những người khác

“Chà, một đứa trẻ thông minh khi đoán ra điều đó. Không thể mong đợi điều gì khác khi nhắc đến những người có dòng máu Prince đúng không? Ôi, ta vẫn còn nhớ đứa trẻ họ Prince gần đây nhất. Một cô bé xinh xắn tên Eileen Prince, và đương nhiên khá thông minh. Chỉ tiếc là cô ấy quá mù quáng khi nói đến phương diện tình cảm” chiếc mũ thở dài

Severus mở to mắt vì sốc. Eileen… Prince? Mẹ cậu? Mẹ cậu là người thừa kế của một gia tộc lớn nào đó mà đến cả một chiếc mũ cũng biết? Và cậu, con trai duy nhất của bà, lại không hề có chút khái niệm nào??

“À, ta có thể thấy là cậu không được biết về gia phả của chính bản thân, điều đó thật đáng tiếc. Tuy nhiên ta nghĩ mẹ cậu có lí do nào đó khi giấu cậu những thông tin quan trọng như vậy. Ồ, ta lại lạc đề rồi” chiếc mũ cười “Vậy cậu bé nhà Prince sẽ phù hợp với Ngôi nhà nào đây? Thông minh có thừa, lượng kiến thức và năng lực khá ấn tượng ở độ tuổi này đấy, cậu bé ạ. Có tham vọng để đạt được điều mình muốn, cũng không kém mưu mẹo. Vậy Ngôi nhà này chắc sẽ hợp với cậu…”

Severus nghĩ gần như đồng đều khi chiếc mũ hô to “Slytherin!”

Cậu bé cuối cùng không nhịn nổi mà mở một nụ cười nhỏ. Đây là Ngôi nhà mà mẹ từng ở, chỉ cần nghĩ như vậy thì lồng ngực Severus đã tràn đầy một loại cảm xúc ấm áp, liệu ở Slytherin có thể giúp cậu hiểu thêm, hoặc gần gũi hơn với bà ấy không? Severus vừa đi vừa nghĩ ngợi về những điều chiếc mũ nói, về cậu, về mẹ, về dòng tộc Prince…

Bất chợt cậu nhớ đến Lily, và sau những câu chào hỏi với Huynh trưởng Lucius Malfoy (hóa ra anh ta đúng là năm 7), vị hôn phu của anh ta, Narcissa Black cùng các bạn học chung khóa với mình, Severus quay sang nhìn bên bàn Gryffindor. Lily đang ngồi cạnh một vài cô gái cùng Nhà, cô cũng đang nhìn cậu mà cười buồn

Severus đương nhiên cũng không vui khi người bạn thân nhất của mình ở Ngôi nhà khác, tuy nhiên cả hai đứa trẻ đều sẽ không vì thế mà rời xa người kia

Cậu mỉm cười và gật đầu nhẹ với Lily để cô tiếp tục bữa ăn, và bỗng nhiên bắt gặp một đôi mắt nâu hổ phách đang nhìn mình. James Potter, không quá chú tâm vào bữa ăn của mình như Black và Pettigrew, đang dùng một ánh mắt tức giận mà nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử đen của Severus. Cậu hơi không hài lòng khi bị người kia nhìn như vậy, nhưng cũng không nhìn đi chỗ khác. Hai người cứ khóa ánh mắt với nhau như vậy một lúc, cho đến khi Black đùa giỡn gì đó và va vào Potter, khiến cả 2 suýt ngã ngửa. Severus cũng lắc đầu và quay lại bàn mình, trái tim trong lồng ngực đập nhanh khiến cậu bé hơi khó chịu. Gì đây chứ? Tên Potter kia có cảm tình với Lily nên quay sang ghen tị với cậu? Và tại sao tim cậu lại đập nhanh? Do bực bội ư?

Sau bữa tiệc chào mừng thịnh soạn, vị Huynh Trưởng Malfoy dẫn lũ trẻ năm nhất xuống ngục tối – ký túc xá của Slytherin và nói mật khẩu cho họ. Severus được phân ở chung với hai nam sinh khác: Avery và Mulciber. Họ có vẻ đều là phù thủy thần chủng, và chắc chắn 100% là quý tộc

Severus có thể thấy sự tự ti của mình ngày càng lớn, cậu ta nghèo, với chiếc rương cũ kĩ, chiếc áo chùng rộng thùng thình, phần lớn đồ đạc cũng không hề mới, và hầu hết chúng đều từng là đồ của mẹ cậu. Lạy Merlin, cậu bé tóc đen còn không thể tắm rửa gội đầu thường xuyên - ‘nhờ ơn’ người cha bạo lực chuyên vắt kiệt từng đồng lương của mẹ cậu vào rượu chè và cờ bạc – vì ông ta nói nước là quá dư cho cậu làm sạch bản thân. Xà phòng là thứ xa xỉ với Severus, chứ đừng nói đến dầu gội đầu hay bất cứ sản phẩm chăm sóc da nào. Đó là lý do khiến làn da cậu vàng ủng so với những đứa trẻ cùng tuổi, và mái tóc đen của cậu luôn bết dầu. Petunia luôn xỉa xói ngoại hình của cậu, đương nhiên là sau khi đã soi mói đủ thứ về chủ đề ‘ma thuật kì quái’ của cậu và Lily. Severus cá chắc rằng cô ta ghen tị với Lily, khi chị gái mình có năng khiếu phép thuật tuyệt vời còn cô ta thì một chút xíu cũng chẳng có

Severus thở dài, nằm xuống giường của mình sau khi sắp xếp rương và đồ dùng đâu vào đó. Hôm nay mặc dù cậu khá vui khi cuối cùng cũng được gia nhập thế giới phép thuật, nhưng chuyến đi cũng lấy đi của cậu bé không ít sức lực

Nhất là khi Severus thật sự quá gầy gò vì ăn uống thiếu chất và chịu đựng một lượng lớn những trận đòn roi khi còn ở nhà

Vì vậy, Severus lập tức thiếp đi

-------------------------------------------------------

‘Severus…’

‘Rất vui khi được gặp bạn…’

Severus đột nhiên mở mắt khi một giọng nói trẻ con vang lên bên tai mình. Đập vào mắt cậu là một sắc trắng đơn thuần, trông như thể cậu là sắc màu duy nhất trong không gian này

À, còn một con rồng màu đen trước mặt cậu nữa

Severus cũng chẳng hiểu tại sao cậu lại hết sức bình tĩnh mà ngồi nhìn nó

Con rồng này trông khá nhỏ, gần như thể nó chỉ mới vài tháng tuổi, với bộ vảy đen tuyền, và đôi mắt tím sẫm đến mức gần như màu mực. Nó há miệng, để lộ hàm răng nhỏ xíu nhưng nhọn hoắc của nó, và một giọng nói nữ tính, khá non nớt phát ra

‘Chào bạn, Severus Prince’

“Ừm,…xin chào? Bạn nói được ngôn ngữ của chúng tôi ư?” Severus có vẻ hoàn toàn không để ý đến việc con rồng gọi cậu là ‘Severus Prince’ chứ không phải ‘Severus Snape’

Con Rồng cười khúc khích ‘Không hẳn vậy, nhưng ít nhất tôi hiểu được bạn nói gì’
Severus cũng mỉm cười, mặc dù cậu bé cũng hiểu vì sao cậu lại cười trước lời nói của một con rồng, trong cái tình huống kì quái này

‘Phải nói rằng tôi khá bất ngờ, nhưng hi vọng chúng ta sẽ thân thiết với nhau trong thời gian sắp tới nhé’ con rồng cười nói ‘Vì dù gì, chúng ta cũng là một mà’

Trong một khoảnh khắc, đôi mắt mực kia như thể lóe sáng, một tia sáng tím sẫm, và Severus cứ chìm sâu, thật sâu vào đôi mắt đó, trông thật đẹp đẽ, thật lộng lẫy, thật…thân thuộc

Như thể cậu đã nhìn thấy đôi mắt đó rất nhiều lần trước đây

Như thể đôi mắt đó là của cậu

Và bất chợt, Severus tỉnh dậy trên chiếc giường nơi ngục tối Slytherin

Sign in to leave a review.