[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT

Harry Potter - J. K. Rowling 魔入りました! 入間くん | Mairimashita! Iruma-kun | Welcome to Demon School! Iruma-kun (Manga)
F/M
M/M
G
[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT
Tags
Summary
Một con Ma thú chui qua cánh cổng nối liền Nhân giới và Ma giới, mở ra một chuyến phiêu lưu mới tại Thế Giới Phép Thuật nhiệm mầu của lớp Cá Biệt. Những người bạn mới, thế giới mới,....điều kỳ bí và huyền diệu gì đang chờ đón 13 ác ma trẻ tài năng?
Note
Bối cảnh: Harry Potter năm thứ 4 và Iruma năm 4.LƯU Ý: TẤT CẢ ĐỀU LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỞNG TƯỢNG, CÓ RẤT NHIỀU THỨ DO MÌNH TỰ NGHĨ. NẾU MỌI NGƯỜI ĐỌC, THẤY QUEN THÌ TỨC LÀ MÌNH LẤY TRONG TRUYỆN, CÒN NẾU LẠ HOẮC THÌ DO MÌNH TỰ CHẾ NHA.
All Chapters Forward

LỜI TỪ BIỆT

Clara nghe Iruma nói Harry thích loại bánh lần trước bèn hí hửng lấy ra một núi bánh thật cao từ trong túi áo, dúi vào tay Harry, nói một lèo: “Này nhé, đây là bánh ngọt việt quất mà Boss thích ăn nhất đấy. Vì Boss thích ăn nên chị đã trữ một đống trong túi luôn. Em có đau bụng không, cần khăn giấy chứ? Chị có khăn nóng chườm bụng nè. Thèm ngọt không? Chị có kẹo nè, kẹo việt quất luôn nhé, ngon lắm. Em không biết đâu, bữa giờ chị bị huấn luyện ác quá trời ác, bị -”

Nói đến đây, Clara bị Alice bịt miệng.

“Được rồi. Cô nói quá làm nó không kịp nói gì kìa!” Alice lại rầy.

Harry, Ron và Hermione cười lớn. Những ngày anh chị còn ở Hogwarts, ngày nào bọn nó cũng nghe Alice quát Clara như thế.

“Trời ơi!” Lied ôm đầu khóc rống: “Tớ chưa ngủ đủ mà! Không chịu đâu!”

“Tại hạ cũng vậy! Giờ về là bị trấn nước nữa đó!” Goemon ôm Picero khóc rống. Lần này Picero không đẩy cậu ta ra mà chỉ thở dài, vuốt ve cái mặt nạ lông bạc kia.

“A…sắp phải quay lại ngày tháng cày bục mặt.” Jazz ôm đầu, ảo não nằm dài trên ghế, gối đầu lên đùi Lied.

Schneider bên cạnh Jazz cũng u ám không kém gì.

“Tớ không muốn bị quăng vào rừng Ma thú với đám Ma thú hôi hám đó một lần nào nữa.” Keroli nằm dài ra bàn.

Kamui ngồi thừ ra, gương mặt chết lặng.

Harry nhìn quanh, đột nhiên nhớ đến thầy Typhon, thầy Charybdis và ngài Kalego.

“Thầy Typhon, thầy Charybdis và ngài Kalego đâu rồi ạ?”

“Em đừng nhắc đến ba ổng nữa! Ba ổng là người đẩy bọn anh vào cái địa ngục này đây!” Soy không biết hiện ra từ đâu túm vai Harry lắc mạnh, mặt mày xanh dờn: “Từ ngày quay về, ông Typhon đột nhiên nói cái gì mà một chữ cũng là thầy mà nửa chữ cũng là thầy, nằng nặc đòi anh chị gọi thầy cho được, đã vậy cái ông Charybdis chuyên hành bọn anh ra bã kia còn hùa theo. Em tin được không, thằng chả trưng cái mặt lạnh kia ra nhìn chằm chằm bọn anh chị đến khi bọn anh chị chịu gọi thằng chả là thầy mới thôi đấy. Chưa hết đâu, không biết hai ác ma bọn họ lên cơn cái quái gì mà liên lạc với các ác ma cấp cao khác trên khắp Ma giới rồi cho bọn anh chị đi huấn luyện mịt mù không thấy ngày về.” Nói đến đây, Soy quỳ sụp xuống, ôm đầu lẩm bẩm: “Anh còn bị hai thằng chả đích thân huấn luyện đây này, quả là địa ngục. Anh Devi không muốn quay lại một chút xíu nào hết.”

“Ha ha…” Harry, Ron và Hermione chỉ biết cười trừ.

Đã đến giờ, cả bọn được giáo sư McGonagall dẫn xuống tầng hầm. Lần này có thể được gọi là đi trái phép, quy tắc ra sao bọn Iruma cũng không rõ. Anh Maximilian chỉ dặn rằng khi nào quay về phải về bằng cách đến.

Đoàn người đi tuốt xuống tận cùng lâu đài, sâu hơn cả ký túc xá của Slytherin, leo qua ba cái hốc nhỏ đằng sau mấy bức tranh vắng tanh không bóng người. Đến trước một tấm thảm treo tường bám đầy bụi cũ kỹ, bà nhẹ nhàng vén nó lên bằng tay, để lộ cánh cửa nhỏ xíu đằng sau nó. Đẩy cánh cửa ra và bước vào trong, cô McGonagall dùng thần chú thắp sáng cây đuốc duy nhất trong căn phòng. Làm xong, cô rời khỏi phòng, để lại không gian riêng cho cả đám.

Hermione ôm chầm Elizabeth khóc. Elizabeth lấy chiếc khăn tay trắng dịu dàng lau nước mắt cho cô. Bên kia, bọn con trai cho Harry và Ron những cái ôm chặt.

Clara còn dúi cho Harry một đống bánh nữa.

Chia tay xong xuôi, bọn Harry rời khỏi phòng, bọn nó sợ nếu còn ở lại trong căn phòng một chút nữa, bọn nó sẽ không thể để các anh chị đi được.

Trong căn phòng với ánh sáng le lói từ cây đuốc chỉ còn lại các ác ma. Bọn họ ôm lấy nhau, cho nhau những lời động viên chân thành nhất. Alice cúi xuống đặt lên môi Iruma một nụ hôn tạm biệt. Jazz cũng làm thế với Lied, Picero cũng hôn lên mặt nạ của Goemon. Elizabeth ôm siết Keroli, Keroli túm cổ áo Kamui đang chạy đến đòi ôm chung ném qua bên kia căn phòng. Clara được Sabro bế bổng lên cao rồi đặt xuống đất, Clara tiến tới, đặt lên trán Sabro nụ hôn dịu dàng.

Soy và Schneider nhìn nhau.

“Tớ có bạn gái rồi.” Schneider giơ tay cản.

“Ha.” Soy nhếch mép, cho cậu bạn sư tử nụ cười nửa miệng.

Tạm biệt nhau xong, cả bọn đồng loạt rút trong túi ra những đồng vàng giống hệt nhau. Đây chính là tiền xu có giá trị lớn nhất tại Ma giới. Tính ra Maximilian cũng chịu chơi phết, mười bốn đồng là đủ mua cả tá thứ rồi.

“Aleph rồi Bet. Gimmel đến Daleth. Hé, Vau và Zain. Cuối cùng là Cheth, Teth và Yodh. Chúng ta sẽ đi lên đỉnh cao, trở thành những kẻ mạnh mẽ nhất. Kẻ nào ngáng đường thì đá bay nó!” Iruma hô lớn. Theo sau cậu, mười một ác ma hô vang: “Không sợ bố con thằng nào hết! Chúc Sabro chiến thắng chung cuộc!”

Cả bọn bước vào trung tâm trận pháp rồi tung đồng xu lên. Những đồng xu nối đuôi nhau lăn một vòng trên viền trận pháp, lăn đến đâu trận pháp sáng lên đến đó. Lăn hết viền trận pháp, một cột sáng mạnh mẽ bùng lên. Một giây sau, căn phòng trở lại như cũ, trận pháp cũng biến mất.

Ngoài căn phòng, Harry nhìn những bịch bánh ngon lành trên tay mình dần biến mất. Ký ức Harry như bị ai đó rút ra khỏi đầu, nhưng lần này nó không phản kháng nữa. Nó, Hermione và Ron thong dong bước lên bậc cầu thang, rời khỏi căn hầm. Cả ba thả lỏng cơ thể để mặc những ký ức tuyệt đẹp kia biến mất. Có vẻ lần này bọn nó không phản kháng nên ký ức được rút đi êm ru, nhẹ nhàng tựa lông hồng. Ngay khi đặt chân lên hành lang, những ký ức cuối cùng cũng biến mất.

“Sao tớ có cảm giác mình vừa quên mất thứ gì đó rất quan trọng ấy nhỉ?” Ron ngẩn người nhìn hành lang trống vắng trước mặt. Cảm giác trống rỗng trong lòng mới khó hiểu làm sao.

“Chẳng biết nữa.” Harry bâng quơ nói, tiếp tục đi về phía trước: “Đua xem ai đến Đại sảnh đường trước không?”

Nói xong, nó vọt đến trước.

“Này! Harry ăn gian quá!” Ron hô lớn, nhanh chân đuổi theo. Rất nhanh cậu chàng đã đuổi kịp người bạn thân của mình. Ron giơ tay, đánh mạnh lên lưng Harry, trêu: “Như rùa bò đấy!”

Hermione nhìn hai tên con trai ngốc đằng trước mà chỉ biết cười trừ. Nó chạy chậm theo sau, hét lớn: “Này! Chờ tớ với!”

Cuộc phiêu lưu và những lần gặp gỡ đặc biệt dừng lại tại đây. Lần này tạm biệt này là sẽ không bao giờ gặp lại, nhưng sẽ không còn ai luyến tiếc nhau nữa.

Sau cơn mưa trời lại sáng. Tương lai sẽ mãi đẹp tươi.

Như có tiếng hát trong lành vang lên.

Đây là bài ca cầu mong chiến thắng

Chúc cho những trái tim nghe thấy bài ca

Vững tin trên con đường mình đã bước

Khiến người khác phải ngước nhìn

Đón lấy những ánh mắt ngưỡng mộ

Nắm lấy mọi thứ trong tầm tay.

 

Đây là bài ca cầu mong chiến thắng

Chúc cho những trái tim nghe thấy bài ca

Đã quyết thì không bao giờ quay đầu

Cầu mong một tương lai xán lạn sẽ đến

Phá tan mọi rào cản và tiến về phía trước

Hoàn thành dục vọng của chính bản thân.

 

Đây là bài ca cầu mong chiến thắng

Maximilian và Amour

Nuit và Étoilée

Chúc cho những trái tim nghe thấy bài ca

Đứng dưới bầu trời đêm đầy sao và mỉm cười

Chúc các em sẽ tỏa sáng lấp lánh

Khiến các vì sao phải ghen tị

Chúc các em mãi bền tâm

Trở thành những nhà leo núi bền bỉ nhất

Chúc các em mãi bên nhau

Cùng nhau đạt đến tương lai lấp lánh.

 

Maximilian và Amour

Nuit và Étoilée

Xin dành tặng bài ca cầu mong chiến thắng này

Cho những kẻ tài giỏi.

 

HẾT CHÍNH TRUYỆN

 

 

 

 

 

 

 

Forward
Sign in to leave a review.