[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT

Harry Potter - J. K. Rowling 魔入りました! 入間くん | Mairimashita! Iruma-kun | Welcome to Demon School! Iruma-kun (Manga)
F/M
M/M
G
[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI THẾ GIỚI PHÉP THUẬT
Tags
Summary
Một con Ma thú chui qua cánh cổng nối liền Nhân giới và Ma giới, mở ra một chuyến phiêu lưu mới tại Thế Giới Phép Thuật nhiệm mầu của lớp Cá Biệt. Những người bạn mới, thế giới mới,....điều kỳ bí và huyền diệu gì đang chờ đón 13 ác ma trẻ tài năng?
Note
Bối cảnh: Harry Potter năm thứ 4 và Iruma năm 4.LƯU Ý: TẤT CẢ ĐỀU LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỞNG TƯỢNG, CÓ RẤT NHIỀU THỨ DO MÌNH TỰ NGHĨ. NẾU MỌI NGƯỜI ĐỌC, THẤY QUEN THÌ TỨC LÀ MÌNH LẤY TRONG TRUYỆN, CÒN NẾU LẠ HOẮC THÌ DO MÌNH TỰ CHẾ NHA.
All Chapters Forward

CƠN BÃO

"Sau đây là thông báo khẩn từ Sở Khí tượng Thuỷ văn Ma giới." Trên màn hình tivi, một nữ biên tập viên thời sự với đôi sừng trắng cao vút nói với vẻ mặt trầm trọng. Cô mặc một bộ đồ công sở hồng thắm, mái tóc vàng được chải chuốt gọn gàng và đôi môi được tô son đỏ tươi. Đôi mắt xanh biếc của cô nhìn thẳng vào mắt ác ma đang xem thời sự buổi tối xuyên qua màn hình, đôi môi đỏ mọng đóng mở nhịp nhàng: “Dòng chảy phép thuật tự nhiên ở Ma giới hỗn loạn không rõ lý do, dẫn đến rất nhiều thiên tai lớn. Ở ven biển phía Bắc, chúng tôi nhận được tin có một cơn sóng thần cao khoảng 100 mét đang đổ bộ vào đất liền. Cùng với đó, chúng tôi cũng nhận được tin báo có sạt lở ở khu vực vùng núi phía Tây. Về phía các thành phố lớn, chúng tôi nhận được tin đang có gió giật mạnh và mưa đá với các hạt mưa to, nặng, đường kính khoảng 1 cm. Hiện tại, Sở Ma quan đang cố hết sức để cứu hộ, cứu nạn cũng như khắc phục các sự cố. Mong ác ma hãy kiểm tra lại mái nhà, cửa sổ để tiến hành gia cố nếu cần. Tuyệt đối không được ra khỏi nhà trong khoảng thời gian này. Chúng tôi sẽ cố gắng cập nhật tin tức một cách nhanh chóng nhất!”

Iruma ngồi trước tivi, tay cầm tách ma trà còn đang bốc khói nghi ngút, đơ người nhìn quý cô thanh lịch trong tivi. Cậu khẽ quay đầu, nhìn cánh cửa sổ lớn ở phía bên phải mình. Bầu trời bên ngoài tối đen, cây cối bị gió thổi nghiêng ngả về đủ phía. Cậu có thể nghe rõ mồn một tiếng hạt mưa đập mạnh vào cửa kính thủy tinh, tiếng “lộp bộp” trầm đục nặng nề vang lên liên tục như cố cảnh báo rằng nó rất hung dữ, sẵn sàng lao vào so tài bất kì kẻ nào dám tự cao tự đại ra ngoài thách thức nó. Một tia sét đột nhiên xuất hiện đằng xa, bổ thẳng xuống mặt đất dưới chân, ánh sáng vàng lóe lên, sau đó tất cả lại chìm vào bóng tối.

Tiếng nước chảy ầm ầm, tiếng mưa rào rào và tiếng đùng đoàng thi thoảng vang lên của sấm hòa vào nhau, làm Iruma ớn lạnh từng cơn. Cậu đã từng thấy cảnh tượng này chưa nhỉ? Chắc chắn là rồi, từ nhỏ đã phải sinh tồn ở khắp mọi nơi, cậu đã từng rất nhiều lần chứng kiến cảnh mưa bão, sấm sét thế này. Khi đó cậu vẫn chưa được ông nhận nuôi, nào có mái nhà ấm áp vững chãi như bây giờ. Thế nhưng đây lại là lần đầu tiên cậu chứng kiến cảnh tượng này ở Ma giới.

Iruma đến Ma giới được bốn năm, có thể nói đây chính là lần đầu tiên cậu nhìn thấy thời tiết dữ dội đến thế này. Trong bốn năm sống tại Ma giới, cậu chỉ mới nhìn thấy cơn mưa lớn gột rửa đi cái nóng oi ả ngày hè, hoặc là biển tuyết vì thời tiết sang đông chứ chưa bao giờ nhìn thấy mưa đá tại nơi đây.

Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, bỗng một giọng nói vang lên, ngắt ngang mạch suy nghĩ của Iruma: “Tối nay mưa lớn quá ngài Iruma nhỉ?”

Iruma ngẩng đầu, phát hiện ngay ác ma đến: “Đúng vậy Opera-san.”

Opera-san là Security Devil, hay còn gọi là SD của gia đình Iruma. Opera-san có mái tóc đỏ và một cặp sừng trông như một đôi tai mèo cùng màu với màu tóc. Khác với màu tóc và màu mắt, đuôi của Opera-san lại có màu đen tuyền. Iruma không rõ giới tính của Opera-san là gì, vì Opera-san luôn mặc áo sơ mi, quần tây kèm một chiếc ghile đỏ sậm, cổ áo đeo một chiếc nơ được thắt bằng ruy băng sợi nhỏ cũng màu đỏ nốt. Cậu đã từng hỏi Opera-san về giới tính của Opera-san nhưng chỉ nhận lại câu trả lời rằng “Ngài Iruma muốn nghĩ tôi là nam hay nữ đều được.” Đi kèm với giới tính bí ẩn, thứ hạng của Opera-san cũng là một bí ẩn lớn. Lớp Cá Biệt đã từng cá cược thứ hạng của Opera-san là gì, dù sao cả thầy Kalego - vị chủ nhiệm hắc ám, khó tính, thích làm khó học sinh mà cả lớp Cá Biệt vừa yêu vừa ghét - sợ Opera-san ra mặt. Hắn luôn cố gắng tránh xa Opera-san càng xa càng tốt. Hiển nhiên, thầy Balam - bạn tốt của thầy Kalego - cũng không kém, tuy thầy không thể hiện ra mặt nhưng các cậu thừa biết thầy có chút e dè Opera-san. Nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui, trằn trọc thật lâu và nhiều đêm mất ngủ, Iruma đi đến một quyết định: Dù Opera-san là nam hay nữ thì Opera-san cũng là Opera-san.

“Ông đâu rồi ạ, Opera-san?” Iruma tay cầm tách trà không, ngước mặt lên hỏi Opera-san đang đứng trước mặt mình.

“Ngài Sullivan đã đến trường từ khi nãy rồi ạ.” Opera lấy tách trà đã hết trong tay Iruma, thay một ly sữa vào chỗ của nó rồi dặn dò: “Trời cũng đã tối, ngài Iruma nhanh lên giường đi thôi. Tôi sẽ đi kiểm tra mái nhà và toàn bộ cửa sổ, ngài có cần chụp tai cách âm hay bùa cách âm gì để ngon giấc không?”

Iruma nghe Opera hỏi vậy thì lắc đầu nguầy nguậy. Cậu nhanh chóng uống hết ly sữa ấm trong một hơi, ngửa mặt để Opera dùng khăn tay lau đi vệt sữa trắng bên mép, lau xong, cậu nhỏ giọng trả lời: “Thôi khỏi ạ, chúc Opera-san ngủ-”

Chưa nói hết câu, một tiếng xoảng lớn vang lên, Iruma nhanh chóng cảm nhận được có thứ gì đó đang lao vun vút về phía mình. Cậu chưa kịp sử dụng kỹ thuật tránh né tài tình của mình, một cánh tay nhỏ gầy nhưng tràn đầy sức mạnh đã giơ ra chắn trước mặt cậu, bắt gọn vật thể kia trong lòng bàn tay.

Opera mở tay ra xem, Iruma cũng cúi đầu xem thử thứ cố gắng tập kích mình ban nãy, thì ra là một viên đá. Viên đá lớn như trứng ma ngỗng, vẫn còn tỏa hơi lạnh toát trong lòng bàn tay của Opera. Chưa cầm viên đá được bao lâu, tay Opera đã đỏ bừng vì lạnh.

Cả hai im lặng hồi lâu.

“Thế Opera-san ngủ ngon!” Iruma hô lớn rồi vội vàng tót về phòng, nhanh đến mức như có thể thấy được bụi mờ bị cuốn lên theo nhịp bước của cậu.

Về phòng, Iruma mở điện thoại lên, phát hiện group chat của lớp Cá Biệt có tin nhắn mới.

Lied: Trời ơi mưa lớn khủng khiếp, tớ với chị tớ đang phải lấy gỗ đóng kín cửa sổ lại nè.

Jazz: Nhà tớ cũng thế. Ông anh chết tiệt của tớ cũng ở yên trong nhà luôn. Hiếm hoi lắm mới có dịp tên đó ở nhà mà không dắt gái về làm phiền tớ.

Azz: Nhà tôi vẫn không sao, nhưng vườn hoa của mẹ tôi tan nát rồi, SD nhà tôi đang đau lòng lắm.

Bạn: Mọi người cũng thế à? Khi nãy nhà tớ mới vỡ cửa sổ vì một viên đá to như trứng ma ngỗng cơ. Opera-san đang kiểm tra lại các cửa sổ trong nhà và mái nhà.

Azz: Ngài Iruma vẫn ổn chứ!!!!

Bạn: Tớ không sao, Opera-san đã kịp thời bắt nó lại trước khi nó đập vào người tớ. May mắn ghê.

[Emoji Niệm miêu cười tươi]

Sabro: Ta vừa tạo mấy tấm khiên lớn bằng sắt để bít cửa sổ lại đây. Công nhận cơn mưa này lớn thật.

Goemon: Võ đường nhà tại hạ gãy mấy ba thanh xà nhà rồi. Tại hạ đang dọn dẹp lại với ba mẹ nè.

[Hình ảnh]

Elizabeth: Cửa sổ trong phòng chị cũng vỡ mất rồi, làm bộ quần áo chị thích nhất ướt mem.

Keroli: Nhà tôi cũng không khá khẩm hơn là bao. Đường ống nước bị vỡ, bây giờ nhà như cái hồ bơi. May mà nhà chị quản lý của tôi cũng nằm trong tòa nhà, nếu không tối nay tôi thức trắng.

Kamui: Hãy để tôi đến bảo vệ hai quý cô. Dù cơn mưa ngoài kia có nặng hạt thế nào, tôi cũng sẽ không ngần ngại, đó là điều một quý ông nên làm.

Keroli: Im đi!

Clara: Mái nhà tớ bị bay mất. Mẹ, Konchie, Keebow, Shin Shin, Ran Ran và tớ đang phải cột dây cái mái bằng vải tạm thời để nó không bay nè.

[Video]

Purson: [Hình ảnh]

Bạn: Cậu gửi cái phòng trống không làm gì vậy? 

Purson: Nhà tớ sập một viện. Ba, mẹ và các ác ma khác đang họp. 

Lied:....

Jazz:.....

Bạn: Không hổ là Purson.

Schneider: May mà thư viện của nhà tớ không có cửa sổ. May mà tổ tiên nhà tớ xây nhà chắc chắn.

Bạn: Picero thì sao? Nhà cậu ấy chắc không sao chứ hả?

Lied: Giờ này chắc cậu ấy ngủ rồi.

Picero: Vẫn còn thức đây, ồn ào quá không ngủ được.

Picero: Nhà tớ vẫn ổn.

Bạn: Ông tớ lên trường rồi. Mong là trường mình vẫn ổn.

Bạn: Muộn rồi, chúc mọi người ngủ ngon nhé.

[Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Azz: Ngài Iruma ngủ ngon!

Clara: Iruma-chi ngủ ngon!

Elizabeth: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Purson: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Lied: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Jazz: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Schneider: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Picero: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Keroli: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Sabro: Ừm, ngủ ngon! Ta cũng ngủ đây!

Goemon: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Kamui: [Emoji Niệm miêu chúc ngủ ngon]

Cùng lúc đó, tại Sở Ma Quan là một hồi gà bay chó sủa.

Ác ma bay trên hành lang, chạy trên hành lang, bận bịu với những chiếc điện thoại, thiết bị liên lạc réo gọi liên tục. Bên ngoài là mưa gió quần vũ, bên trong tòa nhà không ai rảnh rỗi, ai cũng đang vội vàng đi qua đi lại.

“Dòng chảy phép thuật tự nhiên của Ma giới chưa bao giờ hỗn loạn đến mức này. Anh tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.” Một ác ma với mái tóc buộc đuôi ngựa cao đứng trước cửa sổ, nhìn ra ngoài màn mưa xối xả bên ngoài. Anh ta có một cặp sừng trắng cao và nhọn hoắc, bên sừng trái đeo hai chiếc vòng bằng lông vũ đen nhánh. Anh ta mặc quần short và áo ba lỗ đen, bên ngoài là một chiếc áo lưới và một chiếc áo khoác gió thể thao trắng bạc, bên hông đeo một chiếc vòng treo đầy lông vũ đủ màu sắc, xen lẫn trong đám lông vũ ấy là một chiếc sáo màu tím đen xinh đẹp. Chiếc đuôi dài màu đen nhẹ nhàng phe phẩy sau lưng, chóp đuôi tam giác khi chỉa lên trời khi lại chạm mặt đất nom rất vui mắt. Có vẻ ác ma này rất thích lông vì gần đỉnh đuôi cũng có một chiếc vòng trông như scrunchies của các nữ ác ma bằng lông trắng thuần, mềm mại.

“Tôi cũng không. Mời anh về phòng hoặc nhà.” Một ác ma với mái tóc đỏ rực rỡ ngâm mình trong chiếc bồn đầy nước lười biếng đáp lại. Hai tay anh đặt trên thành bể, ngáp dài một cái. Khác với ác ma buộc tóc đuôi ngựa đầy phong cách, ác ma tóc đỏ lại xuề xòa hơn hẳn. Mái tóc đỏ rối bù che mắt ướt đẫm, dán sát vào đầu. Giữa trán là cặp sừng đen lớn, một giọt nước trượt khỏi chóp sừng, rơi xuống đất. Hai bên tai ác ma tóc đỏ là hai chiếc vây trong suốt lớn, ngay cả bàn tay của anh cũng có một lớp màng trong suốt giữa các kẽ ngón tay. Sau lưng anh là chiếc đuôi cá dài gần bằng cơ thể màu đỏ ánh kim, nó đang rủ xuống đằng sau anh. Đừng thấy nó có vẻ ngoan ngoãn mà hiểu lần, đã từng có ác ma bị nó quất bay ra xa 5 mét đấy. Ác ma tóc đỏ mặc một chiếc áo thun đen nhàu nát và một chiếc quần đen không tốt lành hơn là bao.

“Thôi nào, mưa lớn thế này mà chú bắt anh về nhà đấy à, sao anh về được.” Ác ma buộc tóc đuôi ngựa đi lại tựa lưng vào thành bể, mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ nói.

“Kệ anh.” Ác ma tóc đỏ nói. Anh ta bỏ tay ra khỏi thành bể, mặc bản thân mình chìm sâu xuống đáy bể trong tiếng mưa ồn ào và tiếng gọi í ới của ác ma buộc tóc đuôi ngựa.

“Tên này!” Ác ma buộc tóc đuôi ngựa nhìn ác ma đã chìm hoàn toàn xuống chiếc giường vỏ sò mềm mại trong bể. Anh ta dở khóc dở cười thở dài, tự biến chiếc ghế sofa màu xanh dương phía đối diện thành một chiếc giường đôi với ga trải giường vàng chanh rực rỡ tràn đầy sức sống. Ác ma buộc tóc đuôi ngựa ngồi xuống giường, cởi giày, nằm lên và đắp chăn, nhỏ giọng chúc ngủ ngon ác ma tóc đỏ.

Trong nước, đôi môi của ác ma tóc đỏ mấp máy, bong bóng nước nho nhỏ kêu tí tách. 

Forward
Sign in to leave a review.