
Chapter 8
08
Harry tay cầm ly rượu đi xuyên qua sảnh tiệc rực rỡ với ánh đèn màu sáng trưng, né người tránh khỏi đám đông, tuy việc từ trung tâm chen chúc chạy đến một góc khác thật phí công nhưng Harry vẫn cố gắng cho bằng được. Tối nay là bữa tiệc ăn mừng công lao của hắn, dưới sự giúp đỡ của mọi người, đội Thần Sáng của hắn cuối cùng cũng bắt được tội phạm về quy án. Vì lẽ đó, cho nên tất cả những người coi trọng hắn đều túm tụm lại vây quanh hắn, hết người này tới người khác mời hắn rượu, vậy nên Harry chỉ có thể cười gượng, nâng ly lên uống.
Bữa tiệc này cực kỳ long trọng, hầu hết các bộ phận của bộ Pháp Thuật đều được mời. Mà từ lúc mới khai tiệc, hắn đã xác định được mục tiêu Harry tìm kiếm hôm nay đang lặng lẽ ở một góc.
Harry mệt mỏi xuyên qua đám người, đi tới trước mặt Blaise Zabini, nam pháp sư da đen đang mở vạt áo, khoác chân lên ghế. Khi nhìn thấy Harry, anh không chút ngạc nhiên mà cười một tiếng, đứng lên nâng ly với hắn.
"...... Haizz." Có lẽ là do men rượu, Harry không rảnh quan tâm đến phép xã giao nữa, hắn đặt mông ngồi xuống cạnh Zabini, nặng nề thở dài, "Chết tiệt," Hắn lẩm bẩm, "Tôi bị đuổi khỏi nhà rồi."
Zabini chớp mắt tính nói gì đó, thì lại bị Harrygiành trước một bước, "Đừng nói cậu không biết gì cả, bộ phận bên cậu có người nói với tôi là cậu điều tra tôi."
" Cậu đang làm tôi khó xử đấy, ngài Potter." Zabini bất lực nói, "Đáng ra tôi không nên biết gì cả, tôi cũng là gần đây nói chuyện phiếm mới biết được cậu và Draco có chút...... Qua lại sâu, nên mới kiểm tra đăng ký Animagus của cậu. Là hai người kéo tôi xuống nước."
"Làm sao đây," Potter thở dài, "Tôi không biết chuyện gì xảy ra cả, tôi chỉ đang bận truy bắt tội phạm. Lúc về đến nhà, thì phát hiện ổ của mình bị vứt lăn lốc lốc ở ngoài cửa."
"Tôi không làm gì hết." Blaise dứt khoát giải thích, "Tôi cái gì cũng chưa nói."
"Nhưng cậu phải chịu trách nhiệm,"Ai ngờ Harry so với anh còn cứng rắn hơn, "Tôi muốn biết nguyên nhân tại sao Draco lại đột ngột tức giận như thế."
"Cậu ấy không tức giận, cậu ấy muốn tuyệt giao." Blaise chỉ ra, "Cậu đã lừa dối cậu ấy."
"Ý cậu là Draco sẽ chia tay tôi?!" Harry lắp bắp kinh hãi, "Hơn nữa tôi...... Tôi cũng không phải cố ý," Hắn mất mát thất vọng cúi đầu, "Tôi muốn đợi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ nói chuyện thẳng thắn với cậu ấy."
"Xin lỗi vì sự vô lễ này, ngài Potter." Blaise kéo lên một nụ cười nhếch mép, "Hai người hẹn hò từ khi nào vậy?"
"Bọn tôi không phải đang hẹn hò sao? Nếu không phải vì quan hệ xác thịt, làm sao bọn tôi có thể thân mật qua lại?"
"Ngây thơ thật đấy, ngài Potter." Blaise nhận xét, "Đáng tiếc thay chúng tôi nghĩ cậu và Draco là bạn tình."
Dừng một chút, anh ác ý bổ sung thêm, "Bạn tình thì sẽ không dây dưa lằng nhằng."
"Chúng tôi đang ở trong một mối quan hệ chính thức." Harry lạnh mặt nhắc lại, nhưng mà Blaise lại làm vẻ thờ ơ.
"Được rồi," Thật lâu sau Harry mới thừa nhận chịu thua, "Tôi thừa nhận đã bỏ qua bước chính thức xác nhận quan hệ với Draco. Nhưng tôi không hề cố ý làm tổn thương cậu ấy, mới đầu là do ngoài ý muốn, hai người các cậu đã bế tôi về nhà cậu ấy, về sau là vì chấp hành nhiệm vụ nên phải duy trì hình dạng Animagus...... Tôi biết tôi nợ Draco một lời xin lỗi."
"Tôi muốn gặp cậu ấy thì phải làm sao đây?"
"À, tôi muốn lá thư đề cử của cậu, điều tôi sang bộ phận thực thi pháp luật."
"Giúp tôi xong, cậu sẽ được chuyển sang đó." Harry thở dài, "Đây là lý do tôi thích cùng cậu giao lưu, cậu đúng thật là thẳng thắn."
Blaise chỉ cười đáp lại, "Đừng vui mừng quá sớm, Potter, nếu cậu không biểu hiện cho tốt, bọn tôi lúc nào cũng có thể đoạt lại vợ con cậu đấy."
Anh suy nghĩ một lúc, rồi nói thêm, "Tôi sẽ để tiểu thư Pansy Parkinson mắng chửi cậu."
Nhưng Harry không thèm nghe mấy lời rủi ro này, "Nói đến cầu hôn, cậu thấy tôi cần chiếc nhẫn kim cương ba nhiêu carat thì đủ?"
Đến phiên Blaise đen mặt, "Hả,...... Tôi không nghĩ đã đến lúc dùng tới nó đâu."
"Còn có, cậu nhắc tôi mới nhớ, nếu muốn nhờ đến sự giúp đỡ của tiểu thư Parkinson, tôi sợ cậu phải mua cho cô ấy một cái túi xách đấy."
---------------------
Đã hai tuần trôi qua kể từ khi Draco quyết tuyệt vứt bỏ Harry Potter, hai tuần này Draco đã lâm vào một thái cực khác, cậu không suy sút như dự đoán. Cậu cực kỳ phấn chấn là đằng khác, chẳng qua thời gian biểu làm việc và nghỉ ngơi của cậu thay đổi mà thôi, ngày xưa thì cứ phải dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho Tintin, còn bây giờ ngủ nướng tới mặt trời lên cao mới chịu rời giường. Không còn yên tĩnh ôm mèo ở sofa nữa.
Draco của quá khứ đã chết, cậu hiện tại cực kỳ khỏe khắn, cậu thậm chí còn đầu tư cho bản thân một quả tạ, rảnh rỗi không có việc gì làm thì ở nhà tập thể hình. Nhưng sự thật không phải vậy, là Draco tỉnh dậy vào rạng sáng, mắt mở thao láo rúc trong chăn tới tận trưa, không có Potter dựa vào người, cậu trống rỗng không thể ngủ được giấc ngon. Và hầu hết thời gian, Draco ngồi xếp bằng cạnh quả tạ, ngửa đầu nhìn trần nhà.
Cậu lại đến gặp Astoria, nhưng lần này là để tiễn nữ pháp sư đi, Draco chưa từng thấy bộ mặt hoạt bát của Leah như này. Phải chăng cô nàng vốn dĩ không phải kiểu người ôn nhu ngoan ngoãn, theo khuôn phép cũ rích, rời khỏi những sợ dây trói buộc này chính xác là thứ cô muốn. Lúc bọn họ tạm biệt nhau, Leah chủ động ôm Draco, "Em rất hi vọng anh có thể hạnh phúc." Cô nhẹ giọng nói.
Hạnh phúc cái rắm í. Draco ở trong lòng nghiến răng nghiến lời mắng, cậu cũng muốn giống Leah tự tay tạo ra hạnh phúc cho riêng mình. Cậu thầm nghĩ, đầu đang sắp xếp một kế hoạch cho chuyến đi chơi xa , dù sao cậu cũng không biết mình phải làm gì, có lẽ trong lòng cậu âm thầm chờ Potter đến tìm.
Nhưng ngày đầu tiên, Potter ở ngoài cửa la hét gõ cửa đòi gặp Draco. Phắn giùm! Tao không muốn nhìn cái bản mặt mày.
Nghĩ đến đây, cậu không muốn tự suy diễn sâu thêm, mặt khác Draco lại vô cùng nhớ Potter, loại thói quen tích lũy nhiều năm suốt tháng không thể một sớm một chiều thay đổi được. Draco tự an ủi bản thân, từ trên sàn nằm ườn bò dậy, cậu quyết định đi du lịch, nhưng trước khi đi thì phải gặp hai đứa bạn thân cái đã.
Sau khi gửi lời mời ghé thăm cho Pansy và Blaise, cậu cảm thấy năng lượng của mình đã tăng trở lại, vì thế đã lấy đũa phép chĩa vào quả tạ, điều khiển nó nâng lên nâng xuống hai lần.
"Surprise!" Hắn đứa bạn thân hét lên, và lao vào phòng khách ngay khi Draco vừa mở cửa tiếp đón với sự nhiệt tình cao độ, Blaise ôm trong tay một hộp quà lớn. Draco tò mò liếc thử, "Sao tụi mày phấn khích quá thế?" Cậu từ sau lưng khép cửa lại, và đột nhiên Pansy kéo cậu đến chiếc gương treo trong phòng tắm.
"Keo xịt tóc của mày đâu!" Nữ pháp sư quá trời hưng phấn, nàng một bên hỏi to, một bên lau nước còn đọng lại trên đầu Draco.
"Chú ý giáo dưỡng lại đi, thưa quý cô." Draco khoanh tay trợn mắt, nhưng cũng không cản hành động của cô, "Ở ngăn tủ bên cạnh."
"Mày sẽ phải cảm ơn tao đó!" Pansy nhanh nhảu lôi ra keo xịt tóc, vò tung mái tóc mềm mại bồng bềnh của Draco hai cái, rồi lại cẩn thận đánh giá thành phẩm của mình trong gương, "Không tồi." Nàng gật đầu tự đắc, "Nhanh lên, mau đánh răng!"Cô duỗi tay vỗ vào lưng Draco ra hiệu.
Bên kia, Blaise không biết đang làm trò bò gì ngoài phòng khách, trông cứ như động tay động chân với ai thì phải, phát ra đống tạp âm bùm bùm rồi chíu chíu, có âm thanh vật nặng rơi xuống đất phát ra tiếng rên rỉ. Rồi Blaise cuống cuồng cả lên, còn Pansy đảo mắt.
"Hai tụi mày làm gì thế?" Draco miệng đầy bọt hỏi nữ pháp sư đang không ngừng thúc giục cậu.
Nhưng mà Pansy đã phớt lờ không trả lời câu hỏi, "Quần áo không sao...... Không cần thay, nếu không sẽ trông quá cố tình." Cô nàng lẩm bẩm lầu bầu.
Draco mặt đầy dấu chấm hỏi, con chưa kịp cho cậu thời gian suy nghĩ, Pansy đã đẩy cậu vào phòng bếp.
Blaise nghe vẻ đợi khá lâu, bàn ăn cũng được bố trí lại, trên bàn ngoại trừ hộp quà ra, còn bày mấy đóa hoa hồng, mỗi một đóa lại xếp ở các góc độ khác nhau.
"Ô, cái gì đây, cho tao hả?" Draco kinh ngạc nhìn, sau đó muốn tiến lên mở quà ra xem, thì lại bị Blaise ra tay ngăn lại, "Mày chuẩn bị tinh thần đi." Blaise báo trước.
"Hai đứa mày thật kỳ lạ." Draco chế giễu nói, vẫn đứng trước bàn ăn, sau đó hít sâu một hơi, "Tao thề tao rất coi trọng những món quà của tụi mày."
Rồi cậu mở hộp quà.
Thứ nằm sấp trong hộp quà không gì khác, chính là con mèo đen tuyền kia, còn mang theo chiếc vòng cổ độc nhất vô nhị nhìn cậu mở quà, hai chân trước lập tức đặt lên mép hộp quà, nghiêng đầu, nghiêm túc mà thâm tình nhìn chăm chú Draco.
"......" Draco theo bản năng muốn đóng nắp lại, nhưng đã bị Blaise đứng bên tay mắt lanh lẹ cướp đi.
Các sợi dây thần kinh trên mặt Draco giật giật, kéo theo cơ bắp cũng giật theo, cậu thực sự muốn bật cười lắm rồi đấy. Nhưng vẫn cố gắng duy trì nét mặt nghiêm nghị, nhìn Potter rón rén ngước mắt lên quan sát sắc mặt mình, trong lòng càng thêm buồn cười.
"Khụ, nhắc nhở một chút, thư ở vòng cổ nha." Pansy hiểu ý báo nhẹ.
Lúc này Draco mới để ý kẹp trong vòng cổ con mèo còn có thứ gì khác, cậu gỡ lá thư nhỏ viết đầy lời xin lỗi kèm lời tỏ tình xuống. Nhưng dường như lời cầu hôn trong đó đều bị nét bút khác thô thiển gạch đi.
"Đấy không phải Potter làm đâu, là cái cô đứng bên cạnh mày làm ấy, cô ấy thấy hai người tiến triển quá nhanh." Blaise ghé vào tai Draco giải thích.
Draco nói không nên lời, nỗ lực lấy lại hơi thở, nhưng cậu vẫn nghe thấy tiếng tim mình đập loạn xạ. Cậu duỗi tay tháo xuống hai chiếc nhẫn bạc từ vòng cổ của Potter xuống. Cậu cảm thấy trái tim mình muốn nổ tung đến nơi rồi, Draco vội vàng che mặt mình lại.
Rồi giờ người bối rối biến thành Potter, hắn nằm trong hộp trái ngó Pansy phải nhìn Blaise, nhưng không một ai ôm hắn ra khỏi hộp như kế hoạch đã bàn.
Vì thế hắn quyết định dựa vào chính mình, "Draco." Potter mở miệng gọi, "Có lẽ hơi đường đột, nhưng tao đã suy nghĩ rất lâu, mày sẽ kết hôn với tao chứ?"
Pansy lườm hắn. Draco trầm mặc một lúc, cậu hơi phát run. Qua một hồi lâu, cậu mới tức giận trả lời, "...... Cha tao sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này."
"Vậy thì chúng ta sẽ thuyết phục ông ấy." Potter nghiêng người qua mép hộp, hoàn toàn từ bỏ ý định muốn Draco ôm mình vào lòng.
"Quả thật, mày và Draco là một tổ hợp không được các bậc trưởng bối yêu thích." Blaise phụ họa.
"So với cái bộ dạng này, sao cậu không biến thành hình người đi?"
"Đây cũng là những gì tôi muốn nói," Potter có chút xấu hổ, "Hai người có thể tránh ra chỗ khác không, tôi không có mặc quần áo."
Blaise nghe tới đoạn Potter khỏa thân hai mắt liền sáng rực lên, nhưng anh rất nhanh đã bị Pansy lôi đi, chỉ còn lại Draco đứng đó che mặt.
Đến khi trong phòng chỉ còn lại Draco và Potter. Potter với cơ thể hình người trần trụi không mảnh vải, dùng đôi bàn tay ấm áp tay nâng mặt cậu lên, nhẹ giọng thì thầm những điều mà Draco vẫn luôn khao khát được nghe.
Tao yêu mày.
Fin~~
Phiên ngoại nhỏ:
Thời điểm Draco và Harry kết hôn, Weasley đã ngỏ ý hỏi Draco rằng y có thể lấy chiếc đĩa mà y đã từng ăn ở nhà cậu không? Draco nói nếu đó là tiền bán Harry Potter thì ok. Đổi lại, nếu cậu và Potter có cãi nhau, thì mong y và Ganger đừng can thiệp vào.
_______________________
Lời tác giả: Xin chào mọi người, mình thực sự không nghĩ bộ truyện ngọt ngào này lại dài tới thế, mình cứ nghĩ một ngày là có thể viết xong.
Vậy nên vẫn là kết thúc giữa chừng là hợp lý, nếu mình muốn viết dài, thì mình sẽ thêm vài cốt truyện cùng cái kiểu tính cách "Trốn tránh nghĩa vụ" của Potter( nói thật đây là một ý kiến hay ), nhưng vẫn nhắc đến chuyện không muốn mọi người đợi quá lâu hoặc mình không có thời gian, lại sợ cp của mình bị mình rải nên mình bỏ xxx
Về bộ này thì, Potter giai đoạn đầu có chút cặn bã, còn lý do tại sao không cho chú nó nếm trái đắng, thì là do Draco là một hố đen tình cảm đó, kết giao với thằng nhỏ sẽ khá mệt mỏi! Harry, đây chính là hình phạt dành cho cậu! Đừng làm thằng đàn ông trung niên tồi tệ, chán gia đình và trở thành con mèo nằm ườn ở nhà! ( Cũng may là Draco rất kiên nhẫn, có thể dạy dỗ từ từ. Dẫu Draco có xuất hiện sau hậu chiến, thì mức độ trưởng thành của cậu ấy cũng rất trung bình, bằng không làm sao có thể bị con mèo lừa dễ dàng vậy chứ! )
Cảm ơn mọi người vì đã đọc, cảm ơn các bảo bối đã để lại bình luận cho mình, mình sẽ cố gắng không phụ sự kỳ vọng của mọi người. Cảm ơn rất nhiều, mình hy vọng bộ truyện ngọt ngào này có thể đem đến cho các bạn niềm vui nho nhỏ, 30% công lao để hoàn thành bộ truyện này là nhờ công lao của độc giả, bởi vì mình cảm thấy bản thân cần đốt cháy mạnh mẽ nội lực bên trong.